Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc

Chương 30

Chuyển ngữ: Meounonna

Beta: Ys

Sau khi đi chơi hồ Huyền Vũ với Tần Mộng về nhà, Lâm Tập Tập lại một lòng chuyên tâm với tiệm vải, hàng ngày cô đi ra đi vào với Lâm Tiêu, đặt hàng của mấy xưởng vải, bàn chuyện làm ăn với các nhà phân phối, từ nhập hàng đến xuất hàng, mỗi công đoạn cô đều cần phải hiểu rõ, đụng tới chuyện không hiểu thì đi hỏi Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng biết gì nói đó.

Lâm Tập Tập phát hiện, cô và Lâm Tiêu chung đụng càng ngày càng hoà thuận, ngoài chuyện làm ăn ở tiệm vải, Lâm Tiêu còn dạy cô vài thủ đoạn nhỏ quanh co lắt léo với đối tác trên thương trường, mỗi lần nghe hắn ta nói mấy điều này, Lâm Tập Tập đều âm thầm cảnh cáo chính mình trong bụng, tuyệt đối đừng có đắc tội với Lâm Tiêu, nếu không hắn ta sẽ có trăm loại thủ đoạn khiến cô sống dở chết dở đấy.

Lâm Tiêu không chỉ dạy cô chuyện làm ăn như thường lệ, mà thi thoảng hắn ta cũng tán gẫu với cô đôi lời, phải biết là, lúc mới đầu cả ngày hắn ta chỉ bày ra bộ mặt lạnh thôi, ngay cả một ánh mắt cũng lười nhìn cô, mà bây giờ lúc rảnh rỗi, còn chủ động nói với cô vài chuyện không liên quan đến kinh doanh nữa, đây tuyệt đối là một bước tiến bộ nhảy vọt của thời đại.


Ý chỉ nhân vật được mọi người kính trọng.


Là phòng khách bên ngoài đại sảnh của ngôi nhà cổ. Dễ hiểu thì đại sảnh là cái phòng khác chính, hoa sảnh là cái phòng khách phụ ó.

“Rốt cuộc cô có ý gì với Quý Hoài An vậy?” Tần Mộng hỏi cô.

Lâm Tập Tập đột nhiên cảm thấy buồn cười, Quý Du Hồng vốn là nhân vật cô viết ra để ghép đôi với Tần Mộng, bây giờ hai người họ ngồi đây, lại đang thảo luận về chuyện ghép đôi của Quý Du Hồng và Lâm Tập Tập…

“Tôi cũng không thể nói rõ nữa, chỉ là mỗi lần gặp anh ấy, nhìn dáng vẻ chính trực ngay thẳng của anh ấy là nhịn không được muốn trêu ghẹo anh ấy một chút, tán tỉnh anh ấy một chút.”

Tần Mộng nghe xong bĩu môi: “Tôi thấy anh ta không có nghĩ như vậy đâu, anh ta đối xử với cô rất đặc biệt.”

Lâm Tập Tập nghe xong, khoé miệng cong lên mang theo ý cười dù có làm thế nào cũng không giấu nổi.

Thấy dáng vẻ trộm vui vẻ của cô, Tần Mộng rất ghét bỏ “hứ” một tiếng, tiếp theo đó sai người hầu lấy thư trên đầu giường của nàng tới.

Sau đó nói với Lâm Tập Tập: “Cô biết không? Triệu Chấn Hoài con người này rất kỳ quặc, anh ta vậy mà lại viết thư cho tôi, tôi và anh ta chỉ cùng đi chèo thuyền một lần, còn chưa thân nhau đến mức viết thư qua lại cho nhau đâu, nhưng anh ta đã viết thư đấy, hồi lần đầu tiên nhận được thư, tôi thật sự rất muốn hỏi anh ta một câu: Anh là ai vậy?”

Đợi lúc người hầu lấy thư ra, nàng đẩy toàn bộ thư cho Lâm Tập Tập xem, Lâm Tập Tập hơi kinh sợ hỏi: “Thư này tôi xem được không?”

Tần Mộng ra hiệu cô tuỳ ý xem, nói: “Thư này hoàn toàn không có bí mật gì đáng nói, nội dung trong thư toàn là thảo luận với tôi về chuyện chính trị thời sự! Viết thư với một tiểu thư khuê các không thể ra khỏi cửa, chủ đề là chuyện quốc gia đại sự, cô nói xem con người anh ta có bệnh không chứ? Hay là anh ta có bệnh hả? Hả? Hả?

Hơn nữa mỗi lần anh ta viết đều là kín hết hai trang giấy, đây là đang khoe khoang trá hình anh ta có văn hoá à? Có điều thường tôi sẽ trả lời anh ta kín hết ba trang giấy, điều này có thể chứng tỏ tôi còn có văn hoá hơn anh ta…”

Lâm Tập Tập cầm bức thư của Triệu Chấn Hoài, biểu cảm xán lạn: “Anh ta viết cho cô hai trang, cô viết lại cho anh ta ba trang, tính thế nào đều là cô chịu thiệt hơn thì có!”

Tần Mộng: …

Rời khỏi nhà Tần Mộng, Lâm Tập Tập lại quay về tiệm vải, nhưng chân trước cô vừa bước vào, chân sau Tần Mộng đã cử một gã sai vặt đưa thư đuổi đến.

Lâm Tập Tập nhận thư, tức giận nói: “Vừa mới về tới nơi thôi, rốt cuộc cô ta lấy đâu ra nhiều lời muốn nói như thế chứ!” Đưa thư gì đâu mà tới tấp, nàng cho rằng bản thân đang gửi tin nhắn bằng điện thoại chắc?!

Gã sai vặt hậm hực mà cười bảo: “Thật ra thư này không phải là tiểu thư viết ạ.”

Lâm Tập Tập có hơi bất ngờ, không phải nàng viết thì còn có thể là ai viết?

Mở bức thư ra, chữ bút máy mạnh mẽ cứng cáp lập tức thu hút ánh nhìn của cô, cho dù không xem phần lạc khoản(3), cô cũng có thể đoán được người viết thư là ai trong tức khắc.

Lạc khoảnLạc khoản hay đề khoản, những phần chữ nằm ngoài nội dung chính cần biểu đạt gọi là lạc khoản. Ghi họ tên ngày tháng năm, nếu là bức tranh chữ thì có lời chúc thân tặng hoặc người nhờ viết vẽ.

Nhưng mà thư này cũng hơi ngắn à, Lâm Tập Tập nhẩm tính, trên đó chỉ viết tám chữ: “Ba ngày sau gặp ở chùa Thê Hà.”

Quý Du Hồng đây là đang hẹn cô cùng nhau đi gặp đại pháp sư ở chùa Thê Hà sao?