Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc

Chương 27

Edit: Ys

Tuy đã nói với Lâm Kính Hoà là muốn dẫn bạn đến, nhưng thật ra Lâm Tập Tập cũng chắc chắn có thể thuận lợi đưa Tần Mộng ra khỏi nhà họ Tần.

Lúc trước vì muốn thể hiện nhà họ Tần là vọng tộc nổi danh ở Nam Kinh, cũng là gia tộc lớn có quan hệ rắc rối phức tạp nên Lâm Tập Tập đã thiết lập cho nhà họ Tần là một gia đình đông người, gia quy nghiêm ngặt bảo thủ, rồi lại để cho cha Tần Mộng hành xử khác người, cưng chiều thị thiếp ghẻ lạnh mà vợ cả, tạo ra rất nhiều mâu thuẫn.

Tần Mộng xuyên thành con gái duy nhất của chính thất, việc đầu tiên khi đến đây chính là trạch đấu, lợi dụng gia quy nghiêm ngặt, đánh ả thị thiếp mà cha nàng yêu chiều nhất đến nước chảy hoa rơi.

Mặc dù gia quy này chính là pháp bảo để Tần Mộng chiến thắng, thế nhưng nó cũng trở thành xiềng xích giam cầm nàng, khiến nàng chỉ có thể ở trong toà viện bé nhỏ, một bước khó đi.

Cho nên Lâm Tập Tập có bị đánh chết cũng sẽ không thừa nhận mình là bà tác giả vô lương tâm đẩy nàng rơi vào nước sôi lửa bỏng, nếu thật sự để nàng biết được thì nhất định sẽ ăn tươi nuốt sống cô.


Nghĩa là ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Dọn hàng tồn kho? Dọn thế nào? Bán phá giá sao?” Lâm Tập Tập tò mò hỏi.

Lâm Tiêu nói: “Phần lớn là kiểu dáng lỗi thời, một số thì bị ẩm mốc, hư hỏng. Vải lỗi thời có thể bán rẻ, còn hàng bị ẩm mốc hư hỏng thì phải vứt  đi.”

Lâm Tập Tập nghe xong bèn nói: “Tôi có thể đi xem vải bị xử lý không?”

Lâm Tiêu đáp: “Ở cửa nhà kho kia.”

Lâm Tập Tập xoay người đi ra kho hàng sau hậu viện, quả nhiên nhìn thấy một đống vải dệt lớn ở đó.

Cô cẩn thận kiểm tra một chút, những cuộn vải bị hư hỏng ẩm mốc thật ra cũng không nghiêm trọng lắm, vì vậy cô nói với Lâm Tiêu đi phía sau: “Mấy thứ này vứt đi thì phí quá, hàng nào bị hư hỏng chúng ta có thể cắt ra làm tặng phẩm tặng cho khách, lỗi thời thì bán chiết khấu, còn vải bị ẩm thì chúng ta cũng có thể dọn kho bán phá giá, ngày nay đa số  dân thường đều mặc vải thô, thước vải tinh tế của chúng ta dù có ẩm mốc thì cùng lắm cũng chỉ ảnh hưởng đến mỹ quan mà thôi, miễn là giá rẻ thì hẳn là sẽ có người mua.”

Lâm Tiêu nghe xong trực tiếp ngây người, sau khi tiêu hoá một hồi lâu thì cảm thấy lời cô nói cũng có lý, tính khả thi cực kỳ cao, thế nên hỏi cô: “Tiểu thư học được những cách này từ đâu vậy?”

Cô có thể nói là học được từ siêu thị và các trung tâm mua sắm lớn của người ta sao?

Cuối cùng chỉ có thể căng da đầu nói: “Tôi suy nghĩ vẩn vơ thôi.”

Tuy Lâm Tiêu thấy nghi ngờ và khó hiểu nhưng cũng không tiếp tục truy hỏi mà dựa theo lời Lâm Tập Tập làm một biểu đồ quy trình, vải nào hợp tặng kèm với vải nào, vải nào có thể bán hạ giá…

Bận rộn cả một ngày, cuối cùng Lâm Tập Tập cũng có thể nhúng tay vào hỗ trợ, cô cực kỳ vui vẻ, thậm chí còn định sắn tay áo phụ giúp dọn hàng nhưng lại bị Lâm Tiêu ngăn cản.

Ngày hôm sau, khi mở cửa buôn bán, mấy cái Lâm Tập Tập đề nghị đều được mang lên quầy, quả nhiên rất nhiều người cảm thấy mới mẻ, nhìn thấy nào là tặng nào là hạ giá, bọn họ đều nhao nhao bỏ tiền mua một ít, những người đi dạo ngang qua trông thấy cửa hàng náo nhiệt như vậy cũng dừng chân vây xem, mấy người dân thường hiếm khi đặt chân vào tiệm vải thấy tấm vải tinh tế bán bằng giá vải bố ở cửa thì đều ngây người, sau khi hỏi thăm thì mới biết là vải bị mốc, nhưng vẫn đẹp hơn so với vải thô nhiều, sắp tết đến nơi rồi, mua một ít về may mấy bộ đồ mới cho con nhỏ cũng không tệ.

Lâm Tập Tập đứng trên cầu thang sau quầy cười tủm tỉm nhìn dòng người mua hàng nối liền không dứt ngoài cửa tiệm, vui sướng như trúng 500 vạn.

Chuyện đẩy mạnh tiêu thụ lần này qua đi, thái độ của Lâm Tiêu với Lâm Tập Tập đã thay đổi rất lớn, tuy vẫn ít nói ít cười nhưng ít nhất cũng không cả ngày trưng ra cái mặt như tảng băng nữa, cũng trả lời mấy thắc mắc của Lâm Tập Tập. Để đổi lại việc thay đổi thái độ của hắn ta, ngày nào Lâm Tập Tập cũng mua bánh ú ngọt cho hắn ta, có khi cũng cố ý chơi xấu, mua vài cái nhân thịt ba chỉ, Lâm Tiêu vừa cắn một miếng sắc mặt đã như trúng độc, suýt chút nữa là bóp chết Lâm Tập Tập, có điều đây đều là chuyện sau này.

Lâm Tập Tập và Tần Mộng đã hẹn sẽ đi tham gia thảo luận, tất nhiên không thể thất hẹn, đến ngày hẹn nàng còn đặc biệt nghiêm túc trang điểm một phen, đứng trước gương ngắm nhìn một hồi lâu rồi mới cảm thấy mỹ mãn mà ra ngoài.

Trước đó Tần Mộng nói sẽ dẫn Quý Du Hồng đến, không biết có phải thật hay không, nhiều ngày rồi không gặp, nhớ anh quá đi mất.

Nhà Tần Mộng ở quận Huyền Vũ, trường học của Lâm Kính Hoà trùng hợp cũng ở quận đó, quãng đường cách nhau không xa, Lâm Tập Tập trực tiếp bảo tài xế đưa cô đi đón Tần Mộng rồi mới đến trường.

Sau khi xe tới trước cửa Tần trạch, quả nhiên ngoài Tần Mộng thì Lâm Tập Tập còn trông thấy Quý Du Hồng trong bộ đồ trường quái màu đen nho nhã ở bên cạnh!