Đại Minh Tinh Là Chồng Tôi!
Chương 5: 5
Đường phố giờ này không quá tấp nập, mọi người dường như đã bận rộn với những công việc của riêng mình.
Cẩm Nhiên uống một ngụm trà đào, nhìn trời cao rồi lại vui vẻ mỉm cười với anh.
- Trình Nhất Dương, anh có phải đã rất vất vả không?
- Sao lại hỏi như vậy?
- Tại vì tôi cảm thấy anh rất bận rộn với công việc của anh.
Dường như lúc ở cùng công việc, anh không phải là anh.
Trình Nhất Dương chỉ khẽ cười, anh đá một vài cục đá dưới chân mình.
Đúng như những gì cô nói, anh ít khi được sống là chính mình, lúc nào cũng phải xây dựng một hình ảnh không khuyết điểm trước mọi người.
Có những lần, đứng trước ánh đèn sân khấu, anh ngỡ như bản thân đã đánh mất chính mình.
Bỗng dưng anh lại cười, một nụ cười ngọt ngào xoáy sâu vào đôi mắt tò mò của thiếu nữ.
- Không vất vả.
- Vậy sao?
- Ừm, bởi vì đó là đam mê của tôi.
- Nhưng anh sẽ phải mãi mãi tạo dựng mình là một con người hoàn hảo trước mọi người.
- Không cần quá nhiều người biết về điểm hạn chế của mình.
Sau này, chỉ cần một người hiểu và yêu những hạn chế đó là được.
Cẩm Nhiên gật đầu lắng nghe những suy nghĩ cùa anh.
Hóa ra, Trình Nhất Dương lại hiểu chuyện và ấm áp như vậy.
Cả hai dạo một lúc thì xung quanh cũng đã ngập kín người hâm mộ.
Những cô gái xinh đẹp hú hét liên tục đòi xin chữ ký rồi chụp hình.
Nhất Dương cũng vui vẻ cùng họ, nuông chiều fan hết mực.
- Nhất Dương à, anh là đẹp trai nhất!
- Em cũng đẹp nữa.
- Nhất Dương oppa, em muốn cưới anh!
- Thế thì mang nhẫn đến đây nhé!
Cẩm Nhiên đứng ngoài nhìn vào không khỏi buồn cười.
Nhưng mà cũng có chút đau lòng đấy nhé.
Con gái người ta như vậy lại bị gạt qua một bên.
Đợi khi các bạn fan đi hết, Nhất Dương bước lại cạnh cô khẽ cười.