Con Đường Bá Chủ
Chương 3460: BÁCH THẾ THƯ – THÁI CỔ HIỆN!
Đang kịch chiến dữ dội, Lạc Nam bất giác ngẩng đầu.
Hắn cảm giác được, lại có ba tôn Bất Hủ Thần hàng lâm mà đến.
“Ngày càng náo nhiệt nha.”Lạc Nam nhếch mép, Bá Cực Diệt Thần Cổ vẫn oanh động không ngớt.
“Đạo hữu dừng tay!”Một nam tử thể hình lực lưỡng, ngũ quan dữ dội như một vị hổ tướng hiện ra giữa thiên không.
Chứng kiến Lạc Nam vẫn liên tục đấm vào mặt trống khuấy động phong vân, nam tử rốt cuộc không nhịn được, triệu hoán ra một mặt cồng chiêng bằng đồng cổ lão, bên trên mặt chiêng có khắc hoạ những hoạ tiết hoa sen tuyệt mỹ, tu sĩ cổ xưa, bách thú muôn loài, long minh phượng vũ.
Một tay cầm dùi, nam tử vận sức, Bất Hủ Thần Lực dồn nén, hung hăng gõ vào mặt chiêng.
CHENG CHENG CHENG…
Âm ba trầm bổng nhưng đầy cuồng bạo nổ ra, mỗi một tiếng chiêng ngân như lôi đình phích lịch chấn đến vang trời, xé toạc biển mây, ngang ngược ngạnh kháng, đập thẳng vào từng tiếng trống diệt thần.
RĂNG RẮC…
OÀNH OÀNH OÀNH…
Càn khôn phá toái, tiếng chiêng lấn át tiếng trống, nghiền nát âm ba, tạc thẳng về phía Lạc Nam.
“Hả?”Lạc Nam có chút bất ngờ, không nghĩ đến mặt chiêng kia vậy mà có thể áp chế âm thanh từ Bá Cực Diệt Thần Cổ của mình.
Bất Hủ Thần Vật - Liệt Thiên Thần Chiêng!
Mỗi tiếng chiêng ngân, thiên băng địa liệt.
Chỉ uy lực đến từ Bất Hủ Thần Vật mới có thể lấn át được Bá Cực Diệt Thần Cổ ở trạng thái dung hợp giữa 3000 Cực Giới và Bá Đỉnh.
“Hừ!”Lạc Nam bất mãn.
Toàn bộ Thần Văn tụ hội, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên mặt trống, Bất Hủ Thần Hồn truyền vào, Thiên Âm Đạo Kinh vận chuyển.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Hắn lại thô bạo đập vào mặt trống, lần này trong tiếng trống còn ẩn chứa linh hồn cuồng bạo với các loại Sát Âm, Ma Âm, Tà Âm, Nộ Âm, Phật Âm… mang tính huỷ diệt.
Nam tử kia không cam lòng yếu thế, hoạ tiết bên trên mặt chiêng cổ sáng bừng lên, vạn cánh liên hoa lấp loé, long phượng trình tường, cổ đại tu sĩ gào thét, thiên địa dị tượng ầm vang đất trời.
CHENG CHENG CHENG…
Tiếng trống, tiếng chiêng không hề hoà minh, ngược lại đang va đập khủng bố, cố gắng huỷ diệt lẫn nhau, tạo thành một khúc chiến ca dồn dập, hỗn loạn đến đỉnh điểm.
Dù là các Bất Hủ Thần cũng phải nhăn mặt nhíu mày, vội vàng điều động Bất Hủ Thần Vật hộ thể, ngăn cản âm ba khủng bố tác động.
Tu sĩ tại Tây Cực như rơi vào trong luyện ngục bằng âm thanh, vô số sinh linh thất khiếu chảy máu, linh hồn trọng thương, ôm đầu đau đớn, số ít thực lực yếu kém đã bất tỉnh nhân sự từ lâu.
“Đủ rồi!”Nam tử gầm lên:
“Thiên Chiêng Liệt Thần Trận!”
Mặt chiêng đồng phân tách thành một ngàn mặt, kết thành vòng cung, cùng lúc ầm vang mỗi khi bản thể bị gõ vào.
CHENG CHENG CHENG CHENG CHENG…
“Hự…”
Linh hồn Lạc Nam đau đớn khiến hắn rên lên một tiếng, tiếng trống tán loạn, toàn thân bị tiếng chiêng oanh tạc điên cuồng.
ONG!
Bất Hủ Thần Tháp chấn động, hư ảnh thần tháp bảo vệ xung quanh Lạc Nam, ngăn chặn hoàn toàn sự xâm nhập từ tiếng chiêng cổ kính.
“Thú vị!”Lạc Nam lau nhẹ vết máu nơi khoé miệng mỉm cười.
Bá Cực Diệt Thần Cổ dù sao chỉ là một trong số các thủ đoạn chiến đấu của hắn, công kích của nó đương nhiên không thể sánh bằng một kiện Bất Hủ Thần Vật sở trường về âm ba công.
Nhưng khi Bất Hủ Thần Tháp hộ chủ, dù hắn không thể thắng mặt chiêng kia về âm chiến, nhưng nó cũng không thể làm gì được hắn.
Thấy Bá Cực Diệt Thần Cổ bị giải, nam tử kia dừng tay gõ chiêng, cao giọng nói:
“Tại hạ là Động Ngân đến từ Âm Ba Cốc, danh xưng Âm Ba Chi Chủ… mặc dù chúng ta không thù không oán, nhưng vì Tây Cực, tại hạ buộc phải ra tay!”
“Sảng khoái!”Lạc Nam ngửa đầu cười dài:
“Tiếng chiêng của ngươi rất mạnh, nhưng không biết có thể đánh vỡ Bất Hủ Thần Khu của ta hay không đây?”
Sắc mặt Động Ngân thoáng chốc cứng đờ, vốn nghĩ rằng mình vừa chiếm ưu thế, hoá giải được một chiêu thức hùng mạnh của đối phương sẽ khiến đối phương kiêng kỵ mà dừng chiến.
Nào ngờ tên này còn đang nóng lòng muốn thử sức, xem Liệt Thiên Thần Chiêng có thể phá nát Bất Hủ Thần Khu của hắn hay không.
Rõ ràng là một kẻ hiếu chiến, bá đạo đến cực điểm, địch nhân càng mạnh càng khiến hắn ưa thích.
“Thế các vị là ai? Xưng danh tính luôn đi!”Lạc Nam quét mắt nhìn về mấy tôn Bất Hủ Thần khác đến cùng thời điểm với Âm Ba Chi Chủ.
Trong đó là một mỹ phụ nhân lạnh như băng tuyết, lại mặc váy dài hồng sắc rực rỡ như hoa hồng.
Có cảm giác nàng như một đoá hồng kiều diễm, đầy gai nhọn mọc trên đỉnh núi tuyết trắng xoá.
Mà ở bên cạnh, là hai vị lão nhân mang đao trên lưng, dáng người bọn hắn thấp bé gầy gò tưởng chừng vô hại, ánh mắt lại lăng lệ đầy rẫy sát phạt, nguy hiểm dị thường.
“Thiên Sương Thần Chủ - Mai Hồng Sương.”Mỹ phụ hồng tuyết lên tiếng, giọng nói vừa thanh lãnh vô tình, vừa chứa đựng một tia quyến rũ mị ý khó mà mô tả:
“Mặc dù đã từng nội đấu nhưng Bất Hủ Thần Vật của Tây Cực phải ở lại Tây Cực, đạo hữu đừng ép chúng ta.”
“Nói không sai!”Một lão nhân mang đao trên lưng trầm giọng:
“Hai người lão phu gọi là Thiên Cuồng Đao Thần và Địa Sát Đao Thần, cũng không thể trơ mắt nhìn đạo hữu mang thêm Bất Hủ Thần Vật rời đi!”
“À, hoá ra là vì Trọng Huyền Thần Ma Giáp và Bất Hủ Hồn Khuyên.”Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, tà dị đề xuất:
“Tưởng rằng các vị đoàn kết vì mạng của bọn hắn, nếu vì Bất Hủ Thần Vật thì dễ nói rồi.”
“Hay chúng ta liên thủ, làm thịt Vu Nhai và Linh Khánh… sau đó chia đều chiến lợi phẩm thì sao?”
“Phốc!”Vu Nhai suýt chút phun ra một ngụm máu vì căm phẫn.
“Khinh người quá đáng.”Linh Khánh càng là không rét mà run:
“Tây Cực sẽ không vì vài lời của ngươi mà chia rẽ.”
Khoé miệng đám người giật giật, đưa mắt nhìn lấy nhau, hiển nhiên không ngờ Lạc Nam lại có thể đưa ra ý kiến như vậy.
Trong lòng cả đám Bất Hủ Thần đem Tống Gia chửi mười tám đời, khi không trêu chọc tên sát tinh này làm gì, để hắn bất chấp tất cả cũng muốn tính toán ân oán rõ ràng với Vu Nhai và Linh Khánh như vậy.
Rõ ràng việc Vu Nhai và Linh Khánh xen vào trận chiến với Tống Hoành đã chọc giận hắn.
Bất Hủ Bá Chủ muốn chứng minh với thiên hạ rằng, kẻ nào có gan ra tay với hắn, vậy phải sẵn sàng trả cái giá thật đắt, đó có thể là cả tính mạng.
Tuy nói đề nghị của Lạc Nam có tính hấp dẫn nhất định, nhưng các Bất Hủ ở Tây Cực cũng biết phân nặng nhẹ.
Nếu hôm nay vì lợi ích mà phối hợp với người ngoài xuống tay với trụ cột ở Tây Cực, vậy thì ngày sau rất khó tin tưởng lẫn nhau, sinh lòng nghi kỵ, rồi cuối cùng đánh mất Tây Cực vào tay kẻ khác mà thôi.
“Lạc thí chủ, nếu ngươi vẫn muốn chiến đến cùng…”Cao Đăng Cổ Phật chắp tay:
“Vậy chúng ta chỉ có thể phụng bồi!”
“Haha!”Lạc Nam cất tiếng cười to:
“Lúc ta bị ba tôn Lão Tổ vây công, không thấy các ngươi đứng ra hoà giải, nhưng khi ta chiếm thế thượng phong, lại lấy đại nghĩa chung vì Tây Cực để ép ta?”
“Nếu Bất Hủ Thần của Tây Cực mặt dày vô sỉ như vậy, hôm nay bổn Bá Chủ cũng muốn xem thử, bản lĩnh của các ngươi có mạnh như da mặt của các ngươi hay không.”
“Hít!”Toàn trường hít một ngụm lãnh khí.
Vạn phần không tưởng, trước sự xuất hiện của Thập Đại Bất Hủ, Bá Chủ vẫn muốn nghênh chiến.
Vu Gia Lão Tổ - Vu Nhai.
Linh Gia Lão Tổ - Linh Khánh.
Tây Cực Cổ Phật - Cổ Đăng.
Nộ Kiếp Ma Chủ - Nộ Uy.
Bất Hủ Thương Thần - Phách Lẫm.
Song Đạo Thần Chủ - Trần Tâm.
Âm Ba Chi Chủ - Động Ngân.
Thiên Sương Thần Chủ - Mai Hồng Sương.
Thiên Cuồng Đao Thần.
Địa Sát Đao Thần.
Thập Đại Bất Hủ của Tây Cực đều xuất hiện, đổi lại là Bất Hủ Thần khác chỉ muốn tìm cách thoát thân…
Còn Bất Hủ Bá Chủ… hắn lại dùng hành động thay cho lời nói.
NGAO! RỐNG! KENG!
Hỗn Độn Cuồng Long kiệt ngạo gầm vang, Bá Chủ Thần Tướng uy nghiêm hiện thế, Loạn Hồng Thần Kiếm ngân động vân tiêu.
Sừng sững trước mặt Bất Hủ Bá Chủ.
“Lên đi!”Lạc Nam bá khí nói:
“Để ta xem thử, kiếm trong tay ta lợi hại hay da mặt của các ngươi lợi hại.”
Hàng vạn cánh tay mọc ra từ Bá Chủ Thần Tướng, Vạn Ảnh Huyết Hồng triển khai, một vạn thanh Loạn Hồng Thần Kiếm xuất động rơi vào từng cánh tay.
Nhân tướng hợp nhất, Lạc Nam dung hợp vào Bá Chủ Thần Tướng, cưỡi trên Hỗn Độn Cuồng Long, trong đan điền có 3000 Bá Cực Đỉnh xoay tròn dữ dội, cả một tiểu hỗn độn đang vận chuyển sức mạnh.
Mà phía sau, hư ảnh Bất Hủ Thần Tháp ngự trị, tầng tháp thứ chín rốt cuộc mở ra…
Hàng tỷ luồng Bá Chủ Thần Văn và Bá Chủ Quy Tắc được cường hoá, khảm nạm lên Bá Chủ Thần Tướng.
Lúc này đây, Bá Chủ Thần Tướng đã có được Bất Hủ Thần Khu, mỗi một thanh Loạn Hồng Thần Kiếm cũng mang Bất Hủ Thần Khu cho riêng mình…
Xung quanh nó, ngàn vạn Hồng Mông Bất Hủ diễn hoá thành Yêu Quân thịnh nộ, Yểm Ma Thế Giới gào thét kinh hồn, vô số Yểm Ma đang sẵn sàng tàn phá.
Bất diệt, bất hủ, bất khả chiến bại!
“Đây là…”
Chứng kiến Lạc Nam quyết đoán triệu hồi Pháp Tướng, Bá Chủ Thần Thế bành trướng điên cuồng, nội tâm mười vị Bất Hủ Thần đều run rẩy.
Bọn hắn có cảm giác mình đang phải đối mặt với một cổ máy huỷ diệt có thể trảm cả Bất Hủ Thần.
Công kích cấp độ này một khi quét ra, mặc kệ Lạc Nam bại hay thắng, ít nhất một nửa Tây Cực sẽ bị san bằng.
Sinh linh đồ thán, không khác nào tận thế.
“Đây chính là hậu quả khi trêu vào Bất Hủ Bá Chủ sao?”Đáy lòng các Bất Hủ Thần nặng nề đến tột đỉnh.
Cái giá phải trả cho Tống Gia, phải chăng là quá lớn?
Nhưng đến mức này, bọn hắn không còn đường lui!
Thập đại Bất Hủ Thần nhìn nhau, trực tiếp triệu hoán Pháp Tướng của riêng mình, sẵn sàng dùng Pháp Tướng Thần Thông nghênh chiến.
“Tới đi!”Lạc Nam quát lớn:
“Trận này đánh cho Tây Cực khiếp sợ muôn đời!”
“Bất Hủ Bá Chủ, là ngươi ép chúng ta!”Thập đại Bất Hủ Thần nộ hống, hai tay kết ấn.
Mười tôn Bất Hủ Thần Vật gào thét sau lưng, quyền năng khuếch tán…
Đối mặt với tất cả, Bá Chủ Thần Tướng cùng Bất Hủ Thần Tháp không sợ chút nào, ngược lại càng thêm phấn khích.
“Giết!”Lạc Nam gầm lên, hai mắt chuyển đỏ.
Vạn kiếm phủ xuống, Kiếm Đồ Bất Hủ!
Thập đại Bất Hủ Thần nghiến răng, toàn diện phát động.
Sinh linh Tây Cực như rơi vào hầm băng, muốn chạy cũng không thể chạy nữa rồi.
Tốc độ tàn phá của va chạm cấp bậc này sẽ quét ngang rất nhanh, sẽ huỷ diệt tất cả… không ai thoát nổi.
“Các vị, đã đủ rồi!”
Ngay thời khắc mấu chốt, một thanh âm nghiêm nghị chợt vang lên.
Thời không ngưng đọng vào khoảnh khắc này, sau đó bắt đầu đảo ngược, cưỡng ép các Pháp Tướng trở về cơ thể chủ nhân của chúng.
Đồng tử trong mắt Lạc Nam co lại, kẻ có thể đảo ngược thời không, tác động đến hơn mười vị Bất Hủ Thần cùng lúc rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Phần phật…
Áo choàng tung bay, một thần bí nhân dạo bước giữa chiến trường.
Mỗi bước chân của y như đang đạp lên dòng lịch sử, như xuyên qua vạn cổ, như không tồn tại ở nhân gian.
Người này khoác áo choàng bạc, đeo mặt nạ bạc, nhìn không rõ là nam hay nữ.
Trong tay đối phương, một quyển sách cổ màu bạc đang trôi nổi lơ lửng, toả ra từng tia thần quang nồng đậm hơi thở nguyên thuỷ, xa xưa.
Mỗi một trang sách như một phương đại thế giới, chứa đựng sức mạnh vô biên.
“Bách Thế Thư!”Thanh âm trịnh trọng của Kim Thần Nhi truyền ra:
“Không ngờ nó đã nhận chủ rồi!”
“Bách Thế Thư?”Lạc Nam và Thần Huyền Huân âm thầm kinh ngạc.
“Bách Thế Thư là Bất Hủ Thần Vật có thể sánh ngang ta và Vạn Đạo Lưu Ly Bình.”Kim Thần Nhi giải thích:
“Mỗi một trang sách của nó tương ứng một loại Đại Đạo và nguồn sức mạnh sánh ngang một phương Đại Thế Giới.”
“Ví dụ như Kiếm Trang thì có được Kiếm Đại Đạo sánh ngang với Kiếm Giới.”
Lạc Nam âm thầm chấn động, thế gian lại còn có Bất Hủ Thần Vật khủng bố như vậy?
3000 Cực Giới của mình so với Bách Thế Thư này rõ ràng còn thua nhiều lắm.
Vừa rồi có vẻ như đối phương đã điều động uy năng của trang sách thời gian và trang sách không gian kết hợp, ngăn chặn va chạm kinh hoàng.
“Gặp qua Viện Trưởng!”
Mà trước sự xuất hiện của nhân vật này, mười vị Bất Hủ Thần đều chắp tay chào hỏi, thái độ rất kính trọng.
“Thái Cổ Viện Trưởng à?”Lạc Nam giật mình.
Rốt cuộc hiểu vì sao Thái Cổ Thư Viện có thể sừng sững nhiều năm, hoá ra là có nhân vật kinh thiên động địa như thế sáng lập và trấn thủ.
Bách Thế Thư kia được Kim Thần Nhi đánh giá cao như vậy, rõ ràng nó là Bất Hủ Thần Vật cường đại trong số các Bất Hủ Thần Vật.
Thái Cổ Viện Trưởng nhẹ gật đầu với các Bất Hủ Thần, sau đó nhìn Lạc Nam mở miệng:
“Bất Hủ Bá Chủ, chuyện lần này có thể kết thúc được chứ?”
“Kết thúc?”Lạc Nam lạnh lùng hỏi:
“Dựa vào cái gì? Thái Cổ Thư Viện các ngươi tự tiện đem tin tức của ta ra kinh doanh, bổn toạ còn chưa chất vấn đây!”
Nghe thấy như vậy, mười vị Bất Hủ Thần đều dùng ánh mắt quỷ dị xem lấy hắn.
Tên này điên rồi, trước mặt Thái Cổ Viện Trưởng còn muốn đối nghịch?
Nhưng cả đám lại thầm mừng, hy vọng Thái Cổ Viện Trưởng sẽ ra tay trấn áp Lạc Nam.
Dù thực lực của Lạc Nam kinh khủng, nhưng có thể mạnh bằng mười người bọn hắn liên thủ cùng Thái Cổ Viện Trưởng sao?
Một khi toàn bộ bọn họ cường công, Lạc Nam không chết cũng phải bỏ trốn.
“Tây Cực là nơi Thái Cổ Thư Viện làm ăn, các vị chiến đấu phá hoại Tây Cực thì thật không phải.”Thái Cổ Viện Trưởng ung dung nói:
“Huống hồ dù Bất Hủ Bá Chủ hùng mạnh, nhưng ngươi khó lòng một người độc chiến tất cả, dù thắng cũng sẽ trọng thương, chẳng phải tạo cơ hội cho liên minh Bất Hủ đối phó Bá Việt Tông hay sao?”
“Hoá ra Viện Trưởng muốn tốt cho ta à?”Lạc Nam chế giễu:
“Nếu ta không trọng thương vẫn có thể huỷ diệt Tây Cực thì sao?”
“Ngông cuồng!”Vu Nhai nộ hống:
“Viện Trưởng đã ra mặt khuyên nhũ, ngươi còn không biết tốt xấu?”
Lạc Nam lãnh khốc nâng lên Đế Quân Thần Toạ, ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng:
“Một kiện Bất Hủ Thần Vật tự bạo, các ngươi gánh nổi không?”
Lời vừa nói ra, Tây Cực tĩnh lặng đến mức đáng sợ…
…