Con Đường Bá Chủ

Chương 3397: NHÀ!

#CDBC #akayhau

CHƯƠNG 3397: NHÀ!

ONG!

Không đợi Lạc Nam kịp thời đánh giá, một kiện đồ vật trên người hắn bỗng nhiên phản ứng.

Chỉ thấy Hộp Đựng Kiếm ẩn trong ống tay áo bay ra, chui tọt vào bên trong toà di tích thu nhỏ.

“Cái này…”

Hiện tượng khiến mọi người đều giật mình.

“Cũng là một mảnh vỡ.”Giọng nói của Kim Thần Nhi vang lên trong đầu hắn:

“Cái di tích này là Siêu Thần Bảo Cực Phẩm đã bị hỏng, nhưng nguồn gốc của nó là một mảnh vỡ Bất Hủ Thần Vật, cùng loại với Hộp Đựng Kiếm.”

Lạc Nam nghe vậy cũng cảm thấy hứng thú, thử động ý niệm tiến vào di tích nhưng lại bị một cổ lực lượng đẩy ra.

“Vừa rồi là thứ gì? Sao nó bay vào trong rồi?”Thần Giới Chi Chủ cảm thấy kỳ quái.

“Một kiện đồ vật của vãn bối, có vẻ như nó và toà di tích này có liên quan.”Lạc Nam cười khổ, hắn không biết giải thích thế nào.

Dù sao thì ngay cả hắn cũng chưa xác định được lai lịch của Hộp Kiếm.

“Gia gia, di tích này rốt cuộc là cái gì? Vì sao nó chịu theo các ngươi?”Linh Vũ Mộng Âm nhịn không được hỏi.

“Không biết.”Linh Giới Chi Chủ lắc đầu:

“Vừa mới tiếp xúc, nó đã thu nhỏ lại chui vào người, chúng ta còn chưa kịp khám phá bên trong có gì đã bị đám người kia đuổi theo truy sát.”

“Đúng thế, trước khi chúng ta tìm đến, nó rất to lớn.”Thần Giới Chi Chủ gật đầu phụ hoạ.

“Nó đã chủ động đi theo hai vị, nói không chừng hai vị có thể tiến vào bên trong.”Lạc Nam đề nghị.

Hai vị Giới Chủ nghe thế liền gật đầu, thử dùng ý niệm câu thông với di tích hy vọng được tiến vào.

Nào ngờ di tích phản chấn ngược lại, đem bọn hắn đuổi ra ngoài.

“Kỳ quái…”Thần Giới Chi Chủ nổi giận mắng:

“Ngươi đi theo chúng ta, lại không cho chúng ta vào trong khám phá?”

Linh Giới Chi Chủ cũng vô cùng buồn bực, nghĩ đến hai tấm thân già suýt chút vì nó mà chết đấy.

“Đây có thật là cơ duyên không thế?”Thần Hiên Hiên cảm thấy buồn cười.

“Khả năng nó đi theo họ vì đánh hơi được khí tức của Hộp Đựng Kiếm mà thôi.”Kim Thần Nhi truyền âm giải thích:

“Bọn họ là trưởng bối có liên kết Siêu Thần Huyết Thống với hai thê tử của chủ nhân, mà Hộp Đựng Kiếm lại theo chủ nhân lâu rồi, nói không chừng có một loại cảm ứng nào đó.”

Lạc Nam ánh mắt lấp loé, kiến thức của Kim Thần Nhi sâu rộng, lời của nàng không phải hoàn toàn vô lý.

Dù sao thì ở Đấu Giá Hội do Độn Bảo Thương Hội tổ chức, hắn từng tiếp xúc với Linh Giới Chi Chủ cùng Thần Giới Chi Chủ ở khoảng cách gần.

Hộp Đựng Kiếm và toà di tích này có cùng bản chất, nên nó đánh hơi bám theo cũng chỉ là trùng hợp, không phải thật sự công nhận hai vị trưởng bối.

“Hai vị thử thêm vài lần xem sao, dùng linh hồn hoặc huyết mạch.”Lạc Nam đề nghị.

“Ừm.”Hai vị trưởng bối cũng không muốn dễ nhận thua.

Thế là bọn hắn thử đủ loại biện pháp, từ dùng huyết mạch, linh hồn, thế giới chi lực, quy tắc, thậm chí là linh hồn bổn nguyên đều lấy ra…

Kết quả tất cả đều bị di tích đánh bật trở về.

Lạc Nam ở bên cạnh cũng ngứa ngáy, thử gọi Hộp Đựng Kiếm trở về nhưng nó cũng không chịu nghe lời hắn, cứ trốn ở trong di tích, tìm không thấy tăm hơi.

“Moá, chẳng lẽ lỗ lớn…”Hắn khóc không ra nước mắt.

Trong Hộp Đựng Kiếm còn chứa một đống kiếm của hắn và các thê tử nha.

Bị cái di tích này nuốt trọn, không biết phải tổn thất bao nhiêu mà kể…

“Thôi thôi thôi… chúng ta đều từ bỏ.”Thần Giới Chi Chủ bất lực lắc đầu nói:

“Nếu cái di tích này có liên quan đến đồ vật của hiền tế, vậy tặng nó cho ngươi xem như lễ ra mắt.”

“Đúng, xem như lễ vật ra mắt.”Linh Giới Chi Chủ tán thành đồng ý.

Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm gò má ửng đỏ, cảm giác được người thân chấp nhận người nam nhân của mình vừa vui vừa thẹn.

“Tiểu tế xin đa tạ hai vị tiền bối, nhân đây cũng có một phần lễ vật hiếu kính.”Lạc Nam thuận nước đẩy thuyền, dâng lên hai quả Hồng Mông Hồ Lô, một lượng Bất Tử Dịch Thuỷ, mỗi người 1000 mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, và các nguyên liệu luyện khí quý giá.

Về phần Kiến Mộc Thần Thụ, liên quan đến sự huỷ diệt của Hành Giới nên hắn không tặng lá cây Kiến Mộc… sợ làm liên luỵ đến Linh Giới và Thần Giới.

“Quả hồ lô này là…”Thần Giới Chi Chủ cùng Linh Giới Chi Chủ giật mình.

Bọn hắn chưa đủ thân phận tiếp xúc với nội tình Bất Hủ như Hồng Mông Cổ Tộc, vì thế cũng không nhận ra Hồng Mông Thần Lực ẩn chứa bên trong.

“Đây là tài nguyên quý giá có thể lột xác thể chất và thăng cấp huyết mạch.”Hai nữ giải thích:

“Các vị mau sử dụng, đừng tiết lộ với bất kỳ ai về nó.”

“Chúng ta hiểu rồi.”Hai người trịnh trọng gật đầu.

Bọn họ đã biết lý do vì sao hai nữ lại trở nên cường đại như thế, hoá ra là có lang quân hỗ trợ phía sau.

Tài nguyên quý giá như vậy, dù không có bí mật tiềm ẩn thì vẫn có thể gợi lên tham niệm của vô số người, chắc chắn sẽ không tiết lộ cho người khác.

Chuyện này liên quan đến vấn đề an toàn của hiền tế, cháu gái và nữ nhi… bọn họ đương nhiên sẽ phân biệt nặng nhẹ.

Để đảm bảo trưởng bối sẽ sử dụng hết Hồng Mông Hồ Lô mà không mang đi nơi khác, Lạc Nam mời bọn họ ở lại Lưu Tinh Phi Điệp luyện hoá.

Chẳng có lý do để từ chối, Thần Giới Chi Chủ cùng Linh Giới Chi Chủ tán thành gật đầu, kích hoạt Gia Tốc Trận đến mức tối đa đẩy nhanh tốc độ luyện hoá.

Lạc Nam thì mang theo di tích bí ẩn, cùng với hai nữ trở về không gian chung.

“Phu quân, chàng định làm gì với cái di tích này?”Thần Hiên Hiên hiếu kỳ hỏi.

“Nó không ngoan ngoãn nghe lời, ta dùng Bất Hủ Thần Tháp đập nát nó.”Lạc Nam thản nhiên nói.

“Vậy cũng được?”Linh Vũ Mộng Âm tròn mắt.

“Trước tiên cứ mặc kệ, giao nó cho Kim Thần Nhi giáo dục.”Lạc Nam nói thật làm thật, đem cái tiểu di tích ném thẳng vào trong Bất Hủ Thần Tháp.

Dù nó cố gắng kháng cự, nhưng một mảnh vỡ không thể nào sánh bằng Bất Hủ Thần Vật chân chính, bị Bất Hủ Thần Tháp cường thế nuốt trọn.

Tuy rằng con hàng này là mảnh vỡ của Bất Hủ Thần Vật, nhưng đừng tưởng là Bất Hủ Thần Vật thì có thể vênh mặt, sẽ được hắn nâng niu.

Hắn có Bất Hủ Thần Tháp, còn đang thu thập Vạn Đạo Lưu Ly Bình… sẽ sợ một cái mảnh vỡ không chịu nghe lời sao?

Nếu ngươi không biết điều, ta đập nát ngươi luôn.

“Hắc hắc, thấy lần này ta biểu hiện trước phụ thân và gia gia các nàng thế nào? Có khen thưởng gì không?”Lạc Nam chợt cười xấu xa, vòng tay ôm eo hai lão bà.

“Tạm được đó.”Thần Hiên Hiên ngạo kiều, bất quá vẫn nhón chân hôn lên nam nhân một ngụm.

“Thiếp yêu chàng.”Linh Vũ Mộng Âm càng trực tiếp hơn, ôm chặt lấy hắn dâng hiến môi thơm.

Lạc Nam nội tâm lâng lâng, vô cùng thoải mái.

Cái tiểu di tích không khiến hắn quá vui mừng hay kích động, bởi lẽ nó tối đa cũng như Hộp Đựng Kiếm, chỉ là Siêu Thần Bảo Cực Phẩm bị hỏng được luyện ra từ một phần của Bất Hủ Thần Vật mà thôi.

So với có được tiểu di tích, nếu đạt một mảnh gốm có lẽ sẽ hưng phấn hơn…

Kiểm tra chiến lợi phẩm của ba người Trận Giới Thần Chủ, Lạc Nam đạt được Cốt Giới Bản Nguyên, Trận Giới Bản Nguyên và Tình Giới Bản Nguyên.

Trong đó Trận Giới có quy tắc hỗ trợ Chiến Trận Sư, Cốt Giới thích hợp với Cốt Tu, còn Tình Giới lại giành cho người tu luyện mị tình chi thuật.

Lục lọi thêm một chút, chỉ có số ít Nguyên Thạch Siêu Phẩm, vài kiện Siêu Thần Bảo và Siêu Thần Binh, công pháp, trận pháp hay vũ kỹ… cũng không có nhiều đặc biệt.

Tầm mắt của Lạc Nam nay đã quá cao, chỉ có tài sản của nhân vật cao tầng các nội tình Bất Hủ mới đủ làm hắn kích động.

“Ồ? !”Bất chợt có thứ làm hắn bị hấp dẫn.

Đó là một quyển trục trong Nhẫn của Trận Giới Thần Chủ.

Ý niệm vừa động, quyển trục nằm gọn trong tay Lạc Nam.

Hắn mở ra quan sát, hai mắt nhất thời toả sáng…

Tuy thứ này đẳng cấp không cao, nhưng lại vạn phần phù hợp với nhu cầu hiện nay của hắn.

Một loại mạng lưới Truyền Tống Trận có thể xuyên qua hỗn độn, di chuyển qua lại giữa các thế giới…

Thứ này là công trình nghiên cứu chưa hoàn thiện của Trận Giới Thần Chủ, nhưng bên trong có rất nhiều tâm đắc, lý giải và kinh nghiệm của y suốt hàng chục vạn năm…

“Nếu như có thể đem nó hoàn thiện, việc truyền tống giữa các thế giới không còn là vấn đề lớn.”Lạc Nam nở nụ cười hài lòng:

“Rất giá trị nha.”

Thời gian dần trôi, Lạc Nam lại tạm biệt hai vị trưởng bối.

Bất kể là Linh Giới Chi Chủ hay Thần Giới Chi Chủ, đã thành công tiêu thụ hết Hồng Mông Hồ Lô, thăng cấp tất cả huyết mạch Thần Tộc và Tinh Linh Tộc trong cơ thể.

Tu vi song song đạt đến Siêu Thần Hậu Kỳ, chiến lực đại tăng một cách toàn diện.

Vốn Lạc Nam muốn mời đến Nguyên Giới một chuyến, nhưng hai vị trưởng bối lại lắc đầu từ chối…

Bọn hắn đủ tinh ý để nhận ra Lạc Nam nhìn thì mạnh mẽ vô song, thực chất lại hành sự vô cùng cẩn trọng, chứng tỏ sau lưng hắn còn có những đại địch khó lường.

Thân là trưởng bối nếu không thể giúp gì, tốt nhất đừng nên làm liên luỵ đến hậu bối…

Nhìn thấy hai nữ có chỗ quy túc, bọn họ cũng an tâm rồi…

Trước khi chia tay, Lạc Nam lại tặng hai con Ma Linh tu vi Siêu Thần Viên Mãn, để chúng nó ẩn vào trong cái bóng của Linh Giới Chi Chủ và Thần Giới Chi Chủ.

Có Ma Linh cao cấp như vậy làm át chủ bài, lại thêm chiến lực bản thân và Bất Tử Dịch Thuỷ, chỉ cần không đụng độ Bất Hủ Thần… dù đánh không lại thì giữ mạng không phải vấn đề khó.

Chưa kể nếu ở khoảng cách gần, Lạc Nam có thể Vong Linh Dịch Chuyển ra tay ứng cứu.

Một tháng sau, Nguyên Giới to lớn đã hiện ra trong tầm mắt.

Hành trình này tưởng như ngắn ngũi, lại mất gần mười năm…

Tuy rằng có những trận chiến hung hiểm, nhưng mục đích ban đầu đã đại công cáo thành.

Lưu Tinh Phi Điệp bay vào thế giới, đại môn mở ra…

Giữa trung tâm Bá Chủ Lãnh Địa, Ninh Vô Song, Yên Nhược Tuyết đã cùng chúng nữ đứng trước Bá Chủ Chi Thành chờ đợi.

Không chỉ có người Lạc Gia, còn có các vị trưởng bối của Tổ Long Tộc, Trụ Việt Tông và những thế lực khác.

Lạc Nam cùng chúng nữ nhìn nhau nở nụ cười…

“Tuy chúng ta nhiều người đã là Giới Chủ, nhưng thế giới này mới thật sự là nhà.”Tuế Nguyệt cảm khái nói.

Mọi người gật đầu tán thành, nội tâm ấm áp…

“Baba lại đổi pháp bảo à? Cũng quá ngầu đi!”Lạc Yêu Nhi hai mắt toả sáng nhìn chăm chú Lưu Tinh Phi Điệp, đứng bên cạnh Yêu Chỉ Hân vui mừng nhảy cẩng lên:

“Lần tới ta cũng muốn đi cùng baba.”

“Haha, chuyện nhỏ thôi!”Lạc Nam phá lên cười, hạ người rơi xuống đem tiểu nữ nhi bế lên hôn một ngụm, hỏi:

“Nhớ baba không?”

“Nhớ muốn chết rồi.”Lạc Yêu Nhi nũng nịu.

Chúng nữ tỷ muội đoàn tụ, mẫu thân Ninh Vô Song chẳng thèm quan tâm đến Lạc Nam, chỉ chăm lo cho các nàng dâu, xem có mất tí da, tí thịt nào không.

Hoài Khánh, Tiểu Thiên Ý, Lạc Kỳ Nam được Tổ Long Tộc nghênh đón.

Tam Tiêu, Lâm Tích trở về vòng tay của các vị trưởng bối Trụ Việt Tông.

Yểm Tuyên được đám lão nhân của Yểm Ma Điện chào đón.

Mà Vân Tiêu cũng ôm lấy Bích Tiêu và Đông Hoa, xoa đầu các nàng…

So với đó, các nữ Yểm Ma, sinh linh các tộc như Hỗn Thuỷ Tộc từ Linh Giới Châu hiện ra, có cảm giác như đang trải qua một giấc mộng không chân thật.

“Chúng ta thật sự sẽ được sống ở thế giới này sao?”

Bọn hắn hầu hết đều là các chủng tộc không nơi nương tựa, số lượng đông đảo nhưng tu vi không cao.

Tận mắt chứng kiến sự mênh mông của Nguyên Giới, cảm thụ được Nguyên Khí và Quy Tắc dồi dào, đối với những kẻ đã lang thang nhiều năm ở hỗn độn khắc nghiệt mà nói… nơi này có khác nào thiên đường đâu chứ?

Đối với sự sắp xếp các tộc này, Lạc Nam không đích thân đi làm, giao lại cho các cao tầng của Nguyên Giới giải quyết.

Chọn nơi định cư, phân chia địa bàn, tạo điều kiện thuận lợi nhất để từng tộc phát triển.

Ngay cả các Thạch Linh hắn cũng giao cho Ải Nhân Tộc thức tỉnh, lười biếng đến cực hạn…

Đêm xuống, Lạc Nam ở Cung Đình Thụ cùng các lão bà xa cách lâu ngày tâm sự, trăng hoa…

Bù đắp mọi nhớ nhung.

Cùng lúc đó, có hai thân ảnh đứng đối diện dưới ánh trăng, bóng dáng thước tha, yểu điệu của các nàng chiếu dài trên mặt đất…

“Chủ nhân, thật sự là ngươi sao? Hắn vậy mà giấu ta lâu như vậy…”Hỗn Đạo thanh âm run rẩy, hai mắt ngấn lệ nhìn lấy thân ảnh trước mắt, không nhịn được nghẹn ngào:

“Quy Giới, Tư Bà Bà, Khí Lão, Độc Đạo Nhân, Kiếm Si… ngay cả tên Yêu Tổ kia cũng đều đợi ngài trở lại dẫn dắt chúng ta!”

Trước đó còn tưởng rằng Lạc Nam tự tin quá mức, tự cao tự đại, còn dám có ý muốn Vạn Đạo Thần Chủ - người đã từng khiến không ít Bất Hủ Thần si mê phải gả cho hắn.

Nào ngờ hai người đã sớm gạo nấu thành cơm…

Hỗn Đạo cảm giác mình như một đứa ngốc, nhưng lại là đứa ngốc đang rất vui sướng.

Tâm nguyện vô số năm, từ khi gặp được nam nhân kia lại hoàn thành dễ dàng như vậy?

Không cần tìm kiếm manh mối, không cần lần theo dấu vết… người mà nàng muốn tìm đã sớm ở bên cạnh hắn rồi.

Vân Tiêu chỉ biết im lặng, thật lâu không nói nên lời.

Khi Hỗn Đạo bước ra từ Lưu Tinh Phi Điệp, ánh mắt đã khoá chặt lấy nàng, chưa từng rời khỏi.

Lạc Nam thấy thế cũng giả vờ không biết, cố ý không dịch chuyển Vân Tiêu vào Cung Đình Thụ, để một màn này xảy ra.

“Tên xấu xa này.”Vân Tiêu âm thầm tức giận.

Đối với cảm xúc của Hỗn Đạo đối với mình, nàng đương nhiên nhận ra đều là tình chân ý thật.

Có lẽ đúng như Hỗn Đạo nói, nàng chính là Quy Giới Chi Chủ, cũng là Vạn Đạo Thần Chủ trong quá khứ kia.

Mảnh gốm là những vật không được hoàn chỉnh, chúng nó có thể nhận lầm…

Nhưng Hỗn Đạo là sinh mệnh cao cấp hàng thật giá thật, có tu vi Siêu Thần Viên Mãn, lại từng là Đạo Hỗn Độn của Vạn Đạo Thần Chủ, làm sao có thể nhận sai chủ nhân?

Tuy nhiên Vân Tiêu vẫn không nhớ một chút gì, cũng không có quá nhiều rung động.

Nếu chỉ vì sự tận tâm, trung thành của Hỗn Đạo mà nàng phải giả vờ cảm động, giả vờ vui sướng, giả vờ hồi tưởng khi gặp được đối phương… thì đó chỉ là sự dối trá.

Vân Tiêu không phải người như vậy…

Nhẹ thở dài một tiếng, thanh âm trong trẻo vang lên:

“Thật sự, ta không nhớ ngươi là ai, ta cũng không nhớ gì về quá khứ.”Vân Tiêu lên tiếng:

“Thậm chí dù quá khứ như thế nào, ta hiện tại chỉ là Vân Tiêu, một vị phu nhân của Lạc Gia mà thôi.”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.