Cố Sự

Chương 155: Sở Tích Nguyệt - Thiên Đình.

Chương 155: Sở Tích Nguyệt - Thiên Đình.

"Ta muốn hủy Thiên Đình".

Sở Tích Nguyệt nhàng nhạt mở miệng nói, không bao lâu nữa nàng liền đi đến Thiên Đình, thanh toán toàn bộ thù hận.

Với thực lực của nàng bây giờ đã là Chí Tôn Cảnh, nàng rất tự tin vào thực lực của mình bây giờ, tuy ba năm nay nàng không động thủ, nàng không sự dụng Tiên Ma Lực. Nhưng Tiên Ma Lực trong cơ thể của nàng đã từ từ chuyển hóa thành một loại Chí Tôn Lực hoàn toàn khác biệt với Phó Vạn Sinh rất nhiều.

"Sư phụ người muốn đến Thiên Đình náo một trận sao? Ta cũng muốn đi!" Hạo Thiên nghe Sở Tích Nguyệt muốn phá hủy Thiên Đình, hai mắt hắn sáng lên thấy rõ, hắn chưa từng nhìn thấy cường giả mạnh như sư phụ chiến đấu.

"Ngươi còn quá yếu, không nên đi theo, lần này ta đi không rõ sống chết ra sao, làm sao có thể dẫn ngươi theo!" Sở Tích Nguyệt lắc đầu vỗ vai Hạo Thiên nói.

"Sư phụ, nhưng mà......." Hạo Thiên lời chưa dứt thì đã bị Sở Tích Nguyệt chen ngang.

"Không có nhưng mà cái gì, ngươi yên ổn tu luyện là được".

"Đúng vậy tiểu tử, ngươi nên nghe lời tiền bối, Thiên Đình cũng không phải đơn giản, cũng không phải một cái nho nhỏ Chuẩn Đế như ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi" Phó Vạn Sinh chen ngang cuộc trò chuyện của hai người, hắn biết nếu như không mở miệng tiểu tử Hạo Thiên này sẽ không từ bỏ.

"Phó Vạn Sinh, ta muốn nhờ ngươi một việc!" Sở Tích Nguyệt đặt nhẹ ly trà xuống bàn, ánh mắt nhìn sang Phó Vạn Sinh nói.

"Tiền bối cứ nói".

"Lần này ta muốn ngươi đi cùng ta đến Thiên Đình, ngươi không cần phải ra tay, ngươi chỉ cần ngăn cản đám Thần Đế Cảnh bên ngoài là được, với thực lực của ngươi bây giờ có lẽ bọn chúng không có thể làm được gì ngươi, ta muốn cùng Thiên Đế đánh một trận sòng phẳng".

"Không thành vấn đề, cho dù là trước khi đột phá vãn bối cũng có mấy phần tự tin, nhưng bây giờ đã đột phá Chí Tôn Cảnh, những chuyện cản mấy tên Thần Đế Cảnh chỉ là chuyện nhỏ".

"Được vậy ta cũng không làm phiền các ngươi nữa, nửa tháng sau gặp nhau tại Linh Văn Khách Sạn ở Đế Đô" Sở Tích Nguyệt lời nói vừa dứt, thân ảnh từ từ biến mất không thấy bóng dáng.

"Sư phụ người.........." Hạo Thiên nhìn thấy thân ảnh Sở Tích Nguyệt từ từ biến mất, ánh mắt trở nên đượm buồn, đã thật lâu không gặp sư phụ, chưa nói chuyện được mấy câu, sư phụ liền rời đi.

"Hạo Thiên ngươi cũng đừng ủ rũ, khi giải quyết xong mọi chuyện tự nhiên tiền bối sẽ xuất hiện trước mặt ngươi!" Phó Vạn Sinh mở miệng an ủi, hắn hiểu rõ lý do vì sao tiểu tử này luôn từ chối nhận hắn làm sư phụ.

.................

.................

Sở Tích Nguyệt trở lại Sở Gia, vẫn như hằng ngày nàng quét dọn toàn bộ ngôi nhà, tự mình nhổ hết đám cỏ đã mọc len lõi trên ngôi mộ của Cha, Mẹ, Ca Ca, nàng vẫn như vậy vui vẻ mấy ngày còn lại.

Sở Tích Nguyệt đứng trước ngôi mộ của Cha, Mẹ, Ca Ca, nàng nhìn ba ngôi mộ trước mặt, ánh mắt của nàng trở nên đượm buồn, hôm nay nàng rời đi sẽ không còn trở lại.

"Cha, Tích Nguyệt đi báo thù cho người!".

"Mẹ, Tích Nguyệt sẽ sống thật tốt!".

"Ca, muội đã trở thành cường giả rồi!".

"Sở Gia, hôm nay ta báo thù cho mọi người, Sở Tích Nguyệt hôm nay muốn phá hủy Thiên Đình, cho dù hôm nay trời đất có cản ta, ta cũng chém rụng cả trời đất" Sở Tích Nguyệt hét lớn lên bầu trời Loan Âm Thành, tiếng sét nổi lên, cuồng phong hội tụ, sát khí tỏa ra nhuộm đỏ cả bầu trời, hôm nay Sở Tích Nguyệt liền chấm dứt toàn bộ ân oán cùng với Thiên Đình.

Nửa tháng sau.

Đế Đô.

Linh Văn Khách Sạn

Hai người Phó Vạn Sinh cùng Hạo Thiên đã có xuất hiện ở Linh Văn Khách Sạn, bọn hắn chỉ đợi Sở Tích Nguyệt đến liền hành động.

Bên ngoài một thiếu nữ mặc một Hồng Y, khuôn mặt thanh tú mà tráng lệ, đôi mắt đen tuyền thu hút toàn bộ ánh nhìn , mái tóc đỏ rực như máu, trên tay cầm theo một cái Hồng Ô bước vào Linh Văn Khách Sạn.

Sở Tích Nguyệt bước vào Linh Văn Khách Sạn, nàng thần thức tỏa ra tìm hai người Phó Vạn Sinh, Hạo Thiên, nàng nhìn xung quanh liền thấy hai người đang ở trên lầu.

Linh Văn Khách Sạn mấy năm nay cũng không thay đổi quá nhiều, mọi thứ vẫn như trước.

Sở Tích Nguyệt bước vào căn phòng mà Phó Vạn Sinh cùng Hạo Thiên đang nghỉ chân.

"Sư phụ người tới!" Hạo Thiên nhìn thấy Sở Tích Nguyệt tới ánh mắt liền thay đổi, khuôn mặt bắt đầu tươi cười toe toét.

"Tiểu tử đã nói ngươi không cần đi theo sao? Không nghe lời" Ánh mắt của Sở Tích Nguyệt thay đổi.

"Sư phụ ta chỉ đến đây cùng Phó tiền bối, ta cũng không đi theo hai người vào Thiên Đình" Hạo Thiên khuôn mặt ủy khuất nói.

Phó Vạn Sinh nhìn thấy Hạo Thiên như vậy hắn cũng hết cách, tiểu tử này đúng là hết nói nổi, tiểu từ này nhìn thấy sư phụ liền thay đổi hoàn toàn.

"Mời tiền bối ngồi!"

"Ngươi có cần suy nghĩ lại hay không, chuyến này đi tuy nói không quá nguy hiểm, nhưng ta cũng không rõ Thiên Đình có Chí Tôn Cảnh hay không!" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt có chút lo lắng, dù sao nàng cũng không muốn người khác giúp mình mà phải bỏ mạng.

"Tiền bối yên tâm, nếu như ta cảm thấy không ổn, ta liền rời đi. Ta cũng muốn thử chiến lực thực sự của Chí Tôn là như thế nào, đã nửa tháng đột phá nhưng vẫn chưa có cơ hội cùng người khác luận bàn, ta cũng muốn xem xem, ta và người khác chênh lệch bao nhiêu" Phó Vạn Sinh lần này một là giúp Sở Tích Nguyệt, hai là hắn muốn kiểm tra chiến lực của mình.

"Vậy được, ta cũng không nhiều lời nữa, chúng ta đi thôi!"

Sở Tích Nguyệt cùng Phó Vạn Sinh đứng dậy, hai người biến mất ngay tại chỗ, một lát sau hai người bọn họ đã xuất hiện ở Vô Ưu Sơn.

"Vô Ưu Sơn đúng là lớn, ta cũng muốn xem xem Thiên Đình có bao nhiêu cường giả" Lời vừa dứt Phó Vạn Sinh liền bay thẳng lên trên, không kiên dè bất cứ kẻ nào.

Phó Vạn Sinh bay lên trên tay trái ngưng tụ một cái chưởng ấn cực lớn đánh xuống.

"Cực Nhạc Chưởng"

Thiên Đình, 36 Thiên Cung, 72 Bảo Điện bị Cực Nhạc Chưởng của Phó Vạn Sinh một chưởng đánh xuống làm chấn động cả Vô Ưu Sơn.

Bên trong Thiên Đình không ít cường giả cảm nhận được một chưởng này uy lực, bọn họ cũng không ngồi im mà lần lượt xuất hiện.

"Người từ đâu tới, lại dám ngang nhiên phá vỡ trận pháp tấn công Thiên Đình".

12 vị Thần Tướng, 4 vị Thiên Vương lần lần lược xuất hiện, đám người này trên người tản mát ra tu vi rất là cường đại, 4 vị Thiên Tướng đã bước vào Chung Cực Thần Đế, 12 vị Thần Tướng đã bước vào Tuyệt Đỉnh Thần Đế.

"Bốn tên Chung Cực Thần Đế, mười hai tên Tuyệt Đỉnh Thần Đế, không biết các ngươi có đủ thực lực để cùng ta đánh một trận hay không" Phó Vạn Sinh nhìn những người này cười lớn.

"Hừ, thứ không biết sống chết, dám làm càn ở Thiên Đình, chết cho ta" Đông Cực Thiên Vương vung kiếm chém về phía Phó Vạn Sinh.

Phó Vạn Sinh ngưng lực một cái chưởng ấn màu vàng đánh xuống, đánh tan kiếm khí mà Đông Cực Thiên Vương đánh tới.

Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Phó Vạn Sinh đã bắt đầu giao chiến, nàng cũng đằng không mà lên, bay thẳng đến nơi cao nhất của Vô Ưu Sơn.

Phó Vạn Sinh tay phải ngưng lực, từ trong trữ vật xuất hiện một cây thương màu xanh, trên thương khảm nạm hình bóng của Vân Long.

Đế Binh Kinh Long Thương xuất hiện!

Bốn vị Thiên Vương liền nhận ra cây thương này, người này thương pháp nổi danh toàn bộ Tiên Giới, cả đời luyện thương không một đối thủ.

"Thần Thương Phó Vạn Sinh" Bắc Cực Thiên Vương lên tiếng nỉ non.

Bốn vị Thiên Vương đều liếc nhìn nhau, Phó Vạn Sinh không phải mới đột phá thành Chí Tôn Cảnh sao, tại sao lại chạy đến đây gây chuyện với Thiên Đình bọn họ.

"Phó Tôn Giả, không biết Thiên Đình chúng ta đã làm gì đắc tội đến tiền bối, mà tiền bối lại tự mình xuất thủ đến đây" Bắc Cực Thiên Vương thay đổi thái độ cung kính hỏi, đứng trước mặt Chí Tôn cường giả bọn hắn chẳng là cái thá gì.

"Bổn Tọa vừa mới đột phá không biết đi nơi nào tìm đối thủ, liền nghe nói Thiên Đình các ngươi có nhiều cường giả bậc nhất Tiên Giới, ta cũng muốn thử xem chiến lực của mình đến đâu mà thôi" Phó Vạn Sinh giọng nói chút bá đạo, từ trên cao nhìn xuống đám người Tứ Đại Thiên Vương.

"Phó Tôn Giả, người như vậy cũng thật quá đáng, Thiên Đình chúng ta trước nay cùng tiền bối nước sông không chạm nước giếng cớ gì phải làm khó bọn ta" Bắc Cực Thiên Vương lên tiếng nói.

"Bổn Tọa nói rồi, bổn tọa đến nơi này là thử chiến lực, các ngươi không muốn đánh cũng phải đánh, không đánh ta liền hủy Thiên Đình các ngươi".

"Phó Vạn Sinh, ngươi khinh người quá đáng, chẳng qua may mắn thành công bước vào Chí Tôn Cảnh, liền đến đây lên mặt với bọn ta, ngươi tưởng bọn ta sợ ngươi sao" Đông Cực Thiên Vương nổi giận, kiếm khí cả người bốc lên, nếu như không phải Phó Vạn Sinh là cường giả Chí Tôn Cảnh, hắn đã lao lên mà giết chết đối phương.

"Haha, đúng đúng là ta xem thường các ngươi đấy, các ngươi làm gì được ta, muốn động thủ sao, đến đây bổn Tọa liền chấp hết" Thương ý xuất hiện khắp cả bầu trời, sau lưng Phó Vạn Sinh xuất hiện một đầu Vân Long Chân Long gầm thét.

Tứ Đại Thiên Vương bọn họ cũng là cường giả lâu đời, làm sao có thể chịu người khác nhục nhã từ nãy đến giờ, bọn họ có tôn nghiêm của mình, cho dù là cường giả Chí Tôn Cảnh cũng không được xúc phạm.

"Phó Vạn Sinh nếu ngươi đã muốn cùng bọn ta xuất thủ, bọn ta cũng không ngại cho ngươi nếm thứ sức mạnh của bốn huynh đệ chúng ta" Bắc Cực Thiên Vương tức giận lên tiếng nói, hắn từ này giờ là người ôn hòa lễ độ nhất trong bốn huynh đệ, hắn không muốn gây nên tranh chấp với một cường giả Chí Tôn, nhưng đối phương đã liên tục nhục mạ bọn hắn, bọn hắn cũng không thể nhẫn nhịn.

"Haha, được vậy cùng ta chiến một trận" Phó Vạn Sinh cười lớn, tay phải cầm theo Kinh Long Thương lao đến.

Trận chiến của Phó Vạn Sinh cùng Tứ Đại Thiên Vương, Thập Nhị Thần Tướng cuối cùng cũng bắt đầu.

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?