Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao
Chương 65: Cháu Đích Tôn
Tim cô bất giác đập mạnh, Tố Du quay lại nhìn anh, hai ánh mắt chạm nhau, anh là người đàn ông đầu tiên và duy nhất cô yêu trong đời, cũng là người khiến cô mang theo bao hoài nghi về tình cảm mà chẳng dám tiến tới.
- Anh sẽ không bỏ em và con đúng không?
Tuy câu hỏi thoạt nghe qua cứ nghĩ đơn giản, nhưng cô đã cố gắng dồn nén hết tâm tư, âu lo để có đủ dũng khí hỏi thẳng.
Suy cho cùng, vì yêu anh nên cô mới dây dưa đến tận lúc này, không nỡ từ bỏ nhưng cứ chần chừ mà chẳng dám tiến tới.
Sở Triệu hiểu cảm giác của cô, quá khứ anh đã không thể thay đổi được, nhưng hiện tại chắc chắn sẽ không ngừng cố gắng.
Anh cúi người, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn:
- Điều ngu ngốc nhất trong cuộc đời anh là ba năm trước đã đánh mất em.
Anh sẽ không rời xa em thêm một lần nào nữa.
Cô nhìn thẳng vào mắt anh, Sở Triệu rất kiên định với những điều anh vừa nói ra.
Cuộc đời ai cũng có những khoảng thời gian mắc sai lầm, anh hy vọng bây giờ vẫn chưa muộn để bù đắp cho cô.
Tố Du ôm chằm lấy anh, Sở Triệu cũng vòng tay ôm vợ vào lòng.
Cô có thai vốn dĩ là chuyện vui, anh muốn cả hai thật phúc, cùng nhau chăm sóc các con thật tốt, chỉ cần như vậy cũng đủ thấy mãn nguyện rồi.
- ----------------------------------
Bảy giờ tối, Vu Tuấn đột nhiên đến nhà cô, anh ấy có mua rất nhiều đồ chơi và đồ ăn.
Cô mời Vu Tuấn ngồi, dù sao cũng là anh em thân thiết.
- Anh đến thăm em và con.
Xem ra Vu Tuấn vẫn chưa từ bỏ ý định chinh phục Tố Du, kể cả khi cô đã có con riêng.
- Anh chu đáo như vậy, em thấy có chút ngại.
Anh ấy nở nụ cười, sau bao ngày nghĩ suy có lẽ Vu Tuấn đã lấy lại tinh thần, nhìn nhận sự việc một cách thoải mái hơn.
- Có gì đâu chứ, chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy, em nói ngại là anh buồn đấy.