Chiến Đội Ace
Chương 66: Vô địch
Trước khi ván thứ hai bắt đầu, đồng đội đều đang bàn bạc nên đánh như thế nào.
Kiều Hướng Thiển im lặng một lát, bỗng đề nghị —
“Nếu ván sau thắng thì để anh Hạ ra sân đánh một ván nhé.”
Anh Hạ chính là Hạ Bách Xuyên.
Sau khi quen thân, Kiều Hướng Thiển thường gọi anh như thế.
Thật ra, để Hạ Bách Xuyên ra sân thi đấu một lần không phải là ý tưởng nhất thời của Kiều Hướng Thiển.
Khi cô biết Hạ Bách Xuyên vì bị tai nạn mới không thể ra sân thi đấu, cô đã xem lại các video phối hợp của Hạ Bách Xuyên cùng mọi người hồi vòng bảng và khi anh đánh team 5 với đội.
Tuy ban đầu còn hơi lạ lẫm nhưng Hạ Bách Xuyên vào nhịp rất nhanh, tuy đầu trận không bắt kịp tiết tấu nhưng sau đó, anh lập tức thích nghi được.
Ngày thường, đa số là Kiều Hướng Thiển tập luyện với đội tuyển ZH, còn Hạ Bách Xuyên thì tập luyện với những thành viên dự bị mới tuyển của đội, nhưng Kiều Hướng Thiển biết, thật ra anh không hề kém cạnh gì cô.
Anh cũng rất giỏi!
Chỉ là gặp chuyện ngoài ý muốn mà thôi.
Kiều Hướng Thiển không phải thánh mẫu,
Cô chỉ cảm thấy, dù cô đã bay tới đây để gia nhập ZH, nhưng cơ hội vẫn là của Hạ Bách Xuyên, thực tế thì anh vẫn có thể thi đấu vào giải mùa xuân. Trước khi cô và đồng đội lên sân khấu, cô đã bắt gặp ánh mắt ngưỡng mộ của anh.
Lòng cô bỗng khó chịu,
Nếu Hạ Bách Xuyên không bị tai nạn thì bây giờ, người đang đứng đây đã chẳng là cô. Có thể tiến vào chung kết không phải công lao của riêng Kiều Hướng Thiển, cho nên cô tin vào thực lực của Hạ Bách Xuyên, tin anh đánh chung kết cũng không thành vấn đề.
Bởi vì thành tích huy hoàng của ZH hồi vòng bảng là do anh và nhóm Dư Hoán Xuyên cùng nhau tạo nên.
Nếu anh không bị tai nạn thì cô đã không thể gia nhập ZH.
Cơ hội này có thể nói là thiên thời, địa lợi và nhân hoà mới xuất hiện.
Nếu không gia nhập ZH, cô đã không biết được nhiều người tới vậy.
Cũng không thể tiếp xúc với một sân khấu hoàn toàn mới thế này.
Càng không thể tìm được tự do… và tình yêu đích thực của mình.
Cô muốn, nếu trận đấu này thắng,
Ít nhất Hạ Bách Xuyên cũng được xướng tên thay vì phải ngồi trên ghế dự bị cả mùa rồi bị mọi người quên lãng.
Nghe thấy câu này, tai nghe của tất cả mọi người bỗng thinh lặng.
Ai cũng trầm mặc.
Cuối cùng, vẫn là Hà Trang lí nhí mở miệng trước, hỏi Hạ Nam: “Có thể không ạ?”
“… Anh thấy trước đây bọn em đánh vẫn rất tốt,” A Hoán đang im lặng, lúc này chợt nói: “Anh Nam, có thể không?”
Dư Hoán Xuyên: “Nếu đã thắng hai ván thì để thua một ván vẫn cứu vãn được.”
Hạ Nam yên lặng một lát, nhớ lại Hạ Bách Xuyên vẫn luôn chăm chỉ tập luyện cả tháng nay.
Thấy anh yên lặng, Kiều Hướng Thiển cứ ngỡ rằng anh sẽ không đồng ý, nào ngờ Hạ Nam lại nói:
“BO7 mà, nếu ván tiếp theo thắng thì đánh liều một ván cũng được…” Hạ Nam mỉm cười: “Có thể.”
Nghe vậy, Kiều Hướng Thiển thở phào nhẹ nhõm.
Yên tâm rồi.
Ván thứ hai bắt đầu.
Hai đội cấm Lý Bạch, Cao Tiệm Li, Đông Hoàng Thái Nhất, Lý Nguyên Phương, Gia Cát Lượng và Luna.
Thời điểm KSS cấm Cao Tiệm Li của ZH, không chỉ có khán giả bên dưới hô lên mà cả ban bình luận cũng phải cảm thán —
Bình luận viên A: “Xem ra KSS thật sự rất khó chịu trước Cao Tiệm Li.”
Bình luận viên B: “Câu ‘ZH có tường tam bảo là Mid Rừng Support‘, Mid Rừng phối hợp nhịp nhàng dẫn dắt thế trận quả không sai.”
Bình luận viên A: “Ái dà, chúng ta đang thấy Quan Vũ được thả trong ván này, ZH đã khoá ngay Quan Vũ. Đội trưởng Lâm đánh Quan Vũ rất đáng gờm, có thể ví là trùm Quan Vũ của mùa giải. Không ngờ KSS lại dám thả Quan Vũ — Ồ, KSS đã khoá Hoa Mộc Lan!”
Bình luận viên B: “Xem ra đây sẽ là cuộc so tài giữa hai người đi top đây.”
Ngay sau khi bình luận viên B dứt lời, KSS lại khoá Tôn Thượng Hương.
Bình luận viên A: “Chúc mừng ZH đã giành được chiến thắng trong ván thứ hai!”
Ván thứ hai!
Chiến thắng một lần nữa!
Đối với trận đấu theo thể thức BO7 thì thắng hai ván đồng nghĩa với việc, họ đã đi được nửa chặng đường tới ngôi vị Quán quân.
Kiều Hướng Thiển hít sâu một hơi, bình ổn lại tâm trạng kích động của mình.
Sau đó, cô bắt tay Hạ Bách Xuyên, trước ánh mắt mãn nguyện và biết ơn của anh, cô đổi vị trí thi đấu.
Bình luận viên A: “Ồ? Bách Xuyên vào sân thay cho Bảy Ngàn. Là thay người đúng không?”
Bình luận viên B: “Thật ra mọi người đều biết tuyển thủ Hạ Bách Xuyên đã có màn trình diễn không tệ ở vòng bảng, nhưng vì cậu ấy gặp tai nạn giao thông ngoài ý muốn nên không thể tham dự giải đấu mùa Xuân. Không sao, trong danh sách dự bị của ZH có tên của Bách Xuyên. Việc thay anh trong trận chung kết này hình như cũng là lần đầu ra sân của anh tại giải mùa Xuân năm nay, không biết là sau khi bình phục, Bách Xuyên có thể theo kịp tốc độ của toàn đội không đây?”
Bình luận viên A: “Cá nhân tôi cho rằng không nhất thiết phải đổi người đi đường giữa, nhưng có thể là ZH đang che giấu chiến thuật gì chăng? Tôi còn nhớ phong cách đi mid của Bách Xuyên và Bảy Ngàn khá tương tự nhau đấy.”
Kiều Hướng Thiển ở dưới đài, cô đã nghĩ tới phản ứng của cư dân mạng trên các diễn đàn Tieba, Weibo và khán giả đang có mặt tại đây,
Có điều —
Ván thứ ba, nhìn chung thì Hạ Bách Xuyên đánh rất bay.
Tuy một tháng nay, Hạ Bách Xuyên không đánh nhiều với nhóm Dư Hoán Xuyên nhưng sự ăn ý ngày trước nào có biến mất nhanh như vậy? Họ chỉ tiếp xúc một lát đã tìm được cảm giác trước đây.
Hơn nữa, Hạ Bách Xuyên đã rất nỗ lực, gần như đêm nào cũng tập luyện, thích nghi với phiên bản, lấy lại trình độ của mình.
Tựa game này quan trọng nhất là ý thức.
Ý thức được bản thân phải vì lợi ích của toàn đội mà tập luyện nhiều hơn, kích thích phản ứng cơ bắp và phản xạ theo bản năng.
Giống như Mai Shiranui khi dùng chiêu một vào đối phương sẽ quán tính lùi về một chút vậy.
Phút thứ năm xảy ra một giao tranh nhỏ, Hạ Bách Xuyên đánh Mạc Tà, giết gọn hai mạng, khiến giao tranh thắng lợi.
Phút thứ tám, ZH công trụ đường giữa, đẩy một mạch hai trụ và tới trụ bậc thềm.
Phút thứ mười, bộ ba Mid Rừng Support của ZH bị vây bắt, KSS tận dụng cơ hội đẩy cao lính.
Phút thứ mười hai, KSS ăn được Caesar.
Phút thứ mười bốn, KSS đẩy tới nhà chính của ZH, xạ thủ Tôn Thượng Hương bất cẩn bị Mạc Tà hạ gục, ZH lập tức phản công ngay trong trụ, KSS bị quét sạch.
Phút thứ mười lăm, ZH đẩy tới nhà chính của KSS.
Phút thứ mười lăm rưỡi, ZH dành hai người để ép góc Tôn Thượng Hương, ba người còn lại chỉ bắn trụ.
Mười lăm phút bốn mươi giây, ZH giành chiến thắng!
Bình luận viên A: “Chúc mừng ZH đã giành được chiến thắng và nâng tỉ số lên 3 – 0!”
Đánh tới ván này, sắc mặt của đội KSS đã xấu đi.
Lúc Hạ Bách Xuyên được thay ra, anh đã nói ‘cảm ơn’ với Kiều Hướng Thiển.
Kiều Hướng Thiển mỉm cười.
Cô biết ngay mà,
Thật ra anh không hề kém cạnh chút nào.
…
Thời điểm bắt đầu ván thứ tư, Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển được thả.
Bởi vì Quan Vũ của Lâm Quý Tuân quá khó chịu nên bị KSS tiễn lên bảng cấm.
Bình luận viên A cười nói: “Tôi thấy KSS hơi nặng tâm lý rồi, dù ZH đổi tướng nào đánh cũng rất ghê, không thể bắt bài được ấy.”
Bình luận viên B: “Thật ra KSS cũng phải trải qua nhiều thăng trầm, từ lịch trình tập luyện tới thực lực của toàn đội KSS đều không cân xứng, bây giờ bị đẩy vào đường cùng cũng khá đáng tiếc. Nhưng tôi vẫn cho rằng họ còn đường đảo ngược thế trận, mỗi đội tuyển trong giải đấu KPL đều là đội tuyển mạnh, thắng lợi vẫn phụ thuộc vào đội ít phạm sai lầm hơn thôi.”
Bình luận viên A: “Đúng vậy, tiếp theo đây là ván thứ tư của trận chung kết tổng —”
Sau khi lên sân khấu lần nữa, trái tim của Kiều Hướng Thiển liên tục đập thình thịch.
Trận chung kết tổng.
4 – 0.
Ngôi vị Quán quân.
Một trăm vạn tiền thưởng.
Khi những từ này hiện lên trong đầu cũng là lúc Kiều Hướng Thiển nhận ra, bản thân chỉ còn cách chức vô địch một bước nữa.
Cô uống một hớp nước, lấy lại bình tĩnh.
Giai đoạn ban pick kết thúc rất nhanh.
Hai bên cấm Đông Hoàng Thái Nhất, Quan Vũ, Lý Bạch, Gia Cát Lượng, Luna và Lý Nguyên Phương.
ZH gồm Đạt Ma, Trương Phi, Cao Tiệm Li, Marco Polo, Lữ Bố.
KSS gồm Hoa Mộc Lan, Miyamoto Musashi, Mai Shiranui, Tôn Thượng Hương, Thái Ất Chân Nhân.
Vừa vào trận, Hà Trang đã hú hét trong mic: “Một trăm vạn ơi một trăm vạn à! Mọi người đánh hết mình cho em! Hãy quất tỉ số thành 4 – 0 đi nào!”
A Hoán: “Thú thực thì tay tôi hơi tê rồi, hối hận khi cầm xạ thủ ghê.”
Hà Trang: “Sao thế?”
A Hoán: “Cứ chiêu một đánh thường chiêu hai đánh thường chiêu ba đánh thường liên tục, đổi lại là ông thì ông có mỏi không? Xạ thủ không giống pháp sư, chỉ cần dùng chiêu cơ bản 231 là xong, chờ hồi chiêu rồi đánh tiếp, không màng thế sự.”
Kiều Hướng Thiển: “Em đang khinh thường pháp sư đấy à? Đánh xong trận này solo không?”
A Hoán: “Chị, em sai rồi, em chỉ nói là cách đánh của pháp sư đơn giản hơn nhiều, nhưng thứ tự tung chiêu cũng thách thức người chơi phết. Mình đánh đều khó như nhau chị ha, chứ Hà Trang đánh trợ thủ mới easy, dùng chiêu hai rồi chiêu cuối là xong.”
Hà Trang: “Ụa gì dzẫy?”
Kiều Hướng Thiển ‘hừ’ khẽ một tiếng.
Trước khi lên level 4, Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển khá tù.
Suy cho cùng thì khả năng di chuyển của vị tướng không linh hoạt, sát thương đầu trận cũng không lớn.
Nhưng sau khi lên level 4, Kiều Hướng Thiển muốn solo skill với Mai Shiranui sẽ hơi khó khăn, bởi vì Mai Shiranui di chuyển dễ dàng hơn, lại nhiều hiệu ứng khống chế. Khi cô bật chiêu cuối cùng lắm là bất tử thôi, nhưng những chiêu khác lại không đáng kể.
Phút thứ ba, Tôn Thượng Hương và Thái Ất băng trụ đường trên để giết Lữ Bố.
Phút thứ năm, Kiều Hướng Thiển bị KSS Musashi dùng chiêu cuối bắt được, Mai Shiranui dồn hết combo, cộng thêm Musashi giết gọn cực nhanh nên tới bỏ chạy hay bật chiêu cuối, Kiều Hướng Thiển đều không kịp làm.
Phút thứ sáu, Đạt Ma phối hợp với Marco Polo và Trương Phi băng trụ giết Hoa Mộc Lan coi như hoà.
Phút thứ bảy, Kiều Hướng Thiển hồi sinh, ra mid dọn lính rồi đi theo bộ đôi Rừng Support sang khu bùa đỏ của KSS, bao vây KSS Mai Shiranui, Tôn Thượng Hương và Thái Ất từ sau trụ ngoài. Lữ Bố xông pha băng trụ, Kiều Hướng Thiển bật chiêu cuối gây sát thương lên người chúng. Đồng thời, Lữ Bố đạt được trạng thái Đại Thể. Thái Ất vừa hồi sinh Tôn Thượng Hương đã bị Kiều Hướng Thiển tung chiêu một và nội tại giết chết, ZH thuận thế lấy trụ ngoài, tạo ra lợi thế nhỏ.
Phút thứ mười, Kiều Hướng Thiển hi sinh ở hang Caesar để Marco Polo có thể ăn được Caesar giữa giao tranh hỗn loạn.
Phút thứ mười một, ZH đẩy lính lên cao, hai đội giằng co, KSS dọn lính nhanh để kéo dài ván đấu.
Phút thứ mười hai rưỡi, ZH lấy được trụ đường trên của KSS, Marco Polo bất cẩn bị Musashi và Mai Shiranui hạ gục.
Phút thứ mười ba, ZH lấy được trụ đường giữa của KSS.
Phút thứ mười bốn, ZH Đạt Ma, Trương Phi và Cao Tiệm Li ăn được con Caesar thứ hai.
Phút thứ mười lăm, ZH lấy nốt trụ đường dưới của KSS.
Bình luận viên A: “Hai bên đã lâm vào thế giằng co. Vấn đề thứ nhất mà KSS phải đối mặt là ZH quá lực, thứ hai là Cao Tiệm Li lại bảo vệ đồng đội quá cẩn thận. Sau cú đột phá duy nhất của Marco Polo, họ đã cẩn thận hơn rất nhiều.”
Phút thứ mười lăm, thế lính đường giữa của ZH khá cao, Lữ Bố xung phong bật chiêu cuối, Cao Tiệm Li cũng bật chiêu cuối, gây sát thương vào Mai Shiranui đang muốn dùng chiêu hai và chiêu ba để đánh Mark. Sau khi hết bị choáng, Mark lập tức bắn trụ không ngừng.
Lòng bàn tay của Kiều Hướng Thiển đổ đầy mồ hôi.
Cô muốn thắng!
“Lữ Bố hạ Mai Shiranui.”
Hoa Mộc Lan khiến ba người ngã ngựa dưới chiêu thức của mình, nhừng Mark sống lại nhờ giáp hồi sinh, vội lùi về phía sau và giữ vị trí với Thái Ất Chân Nhanh. Đàn lính gần như đã bị dọn sạch, Thát Ất phản công, Cao Tiệm Li thẳng tay đánh Tôn Thượng Hương, Musashi bật chiêu cuối đánh Cao Tiệm Li. Trương Phi bật chiêu cuối đánh Musashi, Cao Tiệm Li lùi về sau, Tôn Thượng Hương bắn Trương Phi —
Đạt Ma trở tay, phối hợp với Lữ Bố và hạ gục Hoa Mộc Lan. Trương Phi bên này cũng choáng cứng Miyamoto Musashi để Kiều Hướng Thiển bên cạnh có thể xả chiêu thức —
“Cao Tiệm Li hạ Miyamoto Musashi.”
“Tôn Thượng Hượng hạ Trương Phi.”
Marco Polo bật chiêu cuối đánh Thái Ất và Tôn Thượng Hương, sau đó, Lữ Bố lại vòng sau trụ và tung chiêu một lần nữa —
“Marco Polo hạ Thái Ất Chân Nhân.”
“Lữ Bố hạ Tôn Thượng Hương.”
Thái Ất kịp dùng chiêu cuối để hồi sinh bản thân và Tôn Thượng Hương. Thời điểm sống lại, Tôn Thượng Hương lập tức bắn Lữ Bố —
“Tôn Thượng Hương hạ Lữ Bố.”
Hà Trang la trong mic: “Bỏ bỏ bỏ, lần sau lần sau.”
Bấy giờ, Kiều Hướng Thiển đã chạy tới khu bùa xanh, Đạt Ma cũng dùng chiêu một chạy xuyên tường tới khu bùa đỏ.
Tôn Thượng Hương mà có đồ thì khỏi bàn về sát thương, nhưng A Hoán thà chết cũng phải kéo theo một thằng —
“Marco Polo hạ Thái Ất Chân Nhân.”
“Tôn Thượng Hương hạ Marco Polo.
Lúc này, đàn lính tiếp theo lên tới, Dư Hoán Xuyên ăn bùa đỏ, Kiều Hướng Thiển đảo mặt nhìn nhà chính của KSS.
Vừa rồi A Hoán đã bắn được nửa máu trụ, bây giờ chỉ có một mình Tôn Thượng Hương phòng thủ trụ nhà chính…
Kiều Hướng Thiển lại nhìn chiêu cuối của mình, còn năm giây là hồi, cô nhìn lượng máu, còn một phần ba —
Lính sắp vào trụ nhà chính rồi,
Tôn Thượng Hương còn hai phần ba lượng máu, đây có thể xem là an toàn. Nó vẫn chưa kịp về tế đàn mà đi ra dọn lính.
Hà Trang: “Chị về hồi máu chờ bọn em hồi sinh rồi hẵng đánh.”
Lâm Quý Tuân: “Đừng ẩu, Tôn Thượng Hương đã full đồ không dễ đối phó đâu.”
Kiều Hướng Thiển chậm rãi điều khiển vị tướng của mình lên cao,
Tai nghe vang lên giọng nói nghi hoặc của Lâm Quý Tuân, “… Em muốn làm gì?”
“Mọi người tin tưởng em không?” Kiều Hướng Thiển hít sâu một hơi.
“… Hả?” Lần này là tiếng nghi hoặc của A Hoán.
Dư Hoán Xuyên bỗng cảm thấy bất an.
Sau đó,
Ngay sau đó là tiếng thét chói tai của toàn bộ khán giả trong hội trường —
Một luồng sáng tím lao tới chỗ Tôn Thượng Hương, thành thạo tung lần lượt chiêu hai, chiêu một rồi chiêu ba. Tôn Thượng Hương phản ứng nhanh lẹ, lộn về phía tế đàn phía sau. Trước hai phát súng của Tôn Thượng Hương, Cao Tiệm Li thành ra trắng máu.
Kiều Hướng Thiển căng thẳng, ngón tay không ngừng ấn hồi máu.
Bên tai là tiếng đồng đội kinh ngạc la lên: “Trời ơi chị làm cái gì đấy!!!”
“Chị đại ơi chị ảo game hả!??”
“???”
Khoảnh khắc nhìn thấy cô quay lại nhà chính của KSS, Dư Hoán Xuyên lập tức bỏ dở con bùa đỏ chỉ còn nửa lượng máu.
Kiều Hướng Thiển chỉ quan sát thời gian hồi chiêu ở góc dưới bên phải —
1, 2, 3 —
Cô lao vào nhà chính của KSS, sát thương trụ bắn và sát thương của Tôn Thượng Hương đều ập xuống người cô.
Nhưng cô đã tung được chiêu một ra trước —
“Tôn Thượng Hương hạ Cao Tiệm Li.”
“Cao Tiệm Li hạ Tôn Thượng Hương.”
Ngọc đã cùng tan.
Tay của Kiều Hướng Thiển run lên, chóp mũi cay xè.
Còn mười giây nữa, Mai Shiranui sẽ hồi sinh.
Lính siêu cấp màu xanh chậm rãi tiến vào trụ nhà chính của KSS.
Đạt Ma khoan thai lên tới, bắn trụ.
Phản ứng đầu tiên của Hà Trang là trợn mắt há mồm, sau đó là hú hét trong mic: “Aaaaaaaaaa bắn trụ bắn trụ!”
“Em sai rồi, em nói sai rồi, thật xin lỗi chị, chị Kiều!!!”
“Đừng có nói nữa, bắn trụ nhanh lên! Nó sắp hồi sinh rồi!”
Tai nghe bị tiếng sói tru oanh tạc, hình ảnh nhà chính màu đỏ bị vỡ chiếm cứ màn hình giao diện.
Đây không phải là lần đầu tiên Kiều Hướng Thiển được thấy hình ảnh này, cũng không phải là lần đầu tiên cô kích động tới vậy,
Nhưng đây chính là lần đầu tiên khiến nước mắt cô chực tuôn —
Trên màn hình là Đạt Ma và lính siêu cấp, còn có thi thể của Cao Tiệm Li.
Thắng.
Thắng rồi.
… Đã thắng rồi!
Bên cạnh vang lên tiếng bỏ tai nghe và điện thoại xuống bàn, đồng đội ôm chầm lấy nhau.
Kiều Hướng Thiển vừa cởi tai nghe ra đã nghe thấy tiếng hò hét vang trời của khán giả, tiếng vỗ tay và tiếng chúc mừng của ban bình luận —
“Chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng đội tuyển ZH đã chiến thắng với tỉ số 4 – 0, giành được ngôi vị Quán quân của giải đấu KPL mùa Xuân năm 2017!”
Kiều Hướng Thiển chớp chớp mắt, phát hiện nước mắt đã tí tách rơi xuống từ lúc nào. Cô ngẩn ngơ vịn ghế đứng dậy, cả người bỗng mất trọng lực, bị ai đó ôm vào lòng.
Vỏn vẹn năm giây, người nọ đã buông cô ra.
Đại não rỗng tuếch của cô như được tái khởi động.
Tiếng hoan hô trong hội trường lớn dần, nhưng lúc này, Kiều Hướng Thiển chẳng nghe được gì cả.
Cô vươn tay câu lấy vai anh, sau đó chuẩn xác nhón mình, hôn lên môi anh.
Khán giả dưới sân khấu kinh ngạc hét to, to tới mức cô không nghe được giọng nói của mình, chỉ có thể la lớn về phía Dư Hoán Xuyên —
“Chúng ta thắng rồi!”
“Ừm,” Anh cúi đầu nhìn cô, đôi mắt như cười, “Thắng rồi.”
Hạ Bách Xuyên từ dưới đài chạy lên, sáu người ra sân khấu nhận thưởng. Họ cùng nhau giơ cao chiếc cúp trong sự kinh sợ và kích động!
Trọng lượng nặng trĩu nói cho cô biết rằng: Đây không phải mơ,
Mà là sự thật!
Mặt đất bên dưới là nơi mà cô từngo ước mơ được đặt chân tới,
Ước mơ một con đường mơ hồ,
Nhưng cũng vì có ước mơ nên cô mới có thể giữ vững lòng tin của mình, tiến về phía trước, chẳng ngại gian lao, để rồi biến điều mà cô đã từng nghĩ rằng nó không thể trở thành sự thật.
Mặc cho mối quan hệ với ba mẹ có ra sao, cô vẫn kiên trì theo đuổi.
Cuối cùng, Kiều Hướng Thiển cũng nhận ra, chỉ có làm mới biết lựa chọn của bản thân là đúng hay sai.
Thời khắc này,
Tại chỗ này,
Dẫu tương lai sẽ thế nào, cô đều tin tưởng, từ đây về sau —
Cô sẽ không bao giờ quên con đường mình đã chọn,
Chẳng ngại mai sau.
Kiều Hướng Thiển im lặng một lát, bỗng đề nghị —
“Nếu ván sau thắng thì để anh Hạ ra sân đánh một ván nhé.”
Anh Hạ chính là Hạ Bách Xuyên.
Sau khi quen thân, Kiều Hướng Thiển thường gọi anh như thế.
Thật ra, để Hạ Bách Xuyên ra sân thi đấu một lần không phải là ý tưởng nhất thời của Kiều Hướng Thiển.
Khi cô biết Hạ Bách Xuyên vì bị tai nạn mới không thể ra sân thi đấu, cô đã xem lại các video phối hợp của Hạ Bách Xuyên cùng mọi người hồi vòng bảng và khi anh đánh team 5 với đội.
Tuy ban đầu còn hơi lạ lẫm nhưng Hạ Bách Xuyên vào nhịp rất nhanh, tuy đầu trận không bắt kịp tiết tấu nhưng sau đó, anh lập tức thích nghi được.
Ngày thường, đa số là Kiều Hướng Thiển tập luyện với đội tuyển ZH, còn Hạ Bách Xuyên thì tập luyện với những thành viên dự bị mới tuyển của đội, nhưng Kiều Hướng Thiển biết, thật ra anh không hề kém cạnh gì cô.
Anh cũng rất giỏi!
Chỉ là gặp chuyện ngoài ý muốn mà thôi.
Kiều Hướng Thiển không phải thánh mẫu,
Cô chỉ cảm thấy, dù cô đã bay tới đây để gia nhập ZH, nhưng cơ hội vẫn là của Hạ Bách Xuyên, thực tế thì anh vẫn có thể thi đấu vào giải mùa xuân. Trước khi cô và đồng đội lên sân khấu, cô đã bắt gặp ánh mắt ngưỡng mộ của anh.
Lòng cô bỗng khó chịu,
Nếu Hạ Bách Xuyên không bị tai nạn thì bây giờ, người đang đứng đây đã chẳng là cô. Có thể tiến vào chung kết không phải công lao của riêng Kiều Hướng Thiển, cho nên cô tin vào thực lực của Hạ Bách Xuyên, tin anh đánh chung kết cũng không thành vấn đề.
Bởi vì thành tích huy hoàng của ZH hồi vòng bảng là do anh và nhóm Dư Hoán Xuyên cùng nhau tạo nên.
Nếu anh không bị tai nạn thì cô đã không thể gia nhập ZH.
Cơ hội này có thể nói là thiên thời, địa lợi và nhân hoà mới xuất hiện.
Nếu không gia nhập ZH, cô đã không biết được nhiều người tới vậy.
Cũng không thể tiếp xúc với một sân khấu hoàn toàn mới thế này.
Càng không thể tìm được tự do… và tình yêu đích thực của mình.
Cô muốn, nếu trận đấu này thắng,
Ít nhất Hạ Bách Xuyên cũng được xướng tên thay vì phải ngồi trên ghế dự bị cả mùa rồi bị mọi người quên lãng.
Nghe thấy câu này, tai nghe của tất cả mọi người bỗng thinh lặng.
Ai cũng trầm mặc.
Cuối cùng, vẫn là Hà Trang lí nhí mở miệng trước, hỏi Hạ Nam: “Có thể không ạ?”
“… Anh thấy trước đây bọn em đánh vẫn rất tốt,” A Hoán đang im lặng, lúc này chợt nói: “Anh Nam, có thể không?”
Dư Hoán Xuyên: “Nếu đã thắng hai ván thì để thua một ván vẫn cứu vãn được.”
Hạ Nam yên lặng một lát, nhớ lại Hạ Bách Xuyên vẫn luôn chăm chỉ tập luyện cả tháng nay.
Thấy anh yên lặng, Kiều Hướng Thiển cứ ngỡ rằng anh sẽ không đồng ý, nào ngờ Hạ Nam lại nói:
“BO7 mà, nếu ván tiếp theo thắng thì đánh liều một ván cũng được…” Hạ Nam mỉm cười: “Có thể.”
Nghe vậy, Kiều Hướng Thiển thở phào nhẹ nhõm.
Yên tâm rồi.
Ván thứ hai bắt đầu.
Hai đội cấm Lý Bạch, Cao Tiệm Li, Đông Hoàng Thái Nhất, Lý Nguyên Phương, Gia Cát Lượng và Luna.
Thời điểm KSS cấm Cao Tiệm Li của ZH, không chỉ có khán giả bên dưới hô lên mà cả ban bình luận cũng phải cảm thán —
Bình luận viên A: “Xem ra KSS thật sự rất khó chịu trước Cao Tiệm Li.”
Bình luận viên B: “Câu ‘ZH có tường tam bảo là Mid Rừng Support‘, Mid Rừng phối hợp nhịp nhàng dẫn dắt thế trận quả không sai.”
Bình luận viên A: “Ái dà, chúng ta đang thấy Quan Vũ được thả trong ván này, ZH đã khoá ngay Quan Vũ. Đội trưởng Lâm đánh Quan Vũ rất đáng gờm, có thể ví là trùm Quan Vũ của mùa giải. Không ngờ KSS lại dám thả Quan Vũ — Ồ, KSS đã khoá Hoa Mộc Lan!”
Bình luận viên B: “Xem ra đây sẽ là cuộc so tài giữa hai người đi top đây.”
Ngay sau khi bình luận viên B dứt lời, KSS lại khoá Tôn Thượng Hương.
Bình luận viên A: “Chúc mừng ZH đã giành được chiến thắng trong ván thứ hai!”
Ván thứ hai!
Chiến thắng một lần nữa!
Đối với trận đấu theo thể thức BO7 thì thắng hai ván đồng nghĩa với việc, họ đã đi được nửa chặng đường tới ngôi vị Quán quân.
Kiều Hướng Thiển hít sâu một hơi, bình ổn lại tâm trạng kích động của mình.
Sau đó, cô bắt tay Hạ Bách Xuyên, trước ánh mắt mãn nguyện và biết ơn của anh, cô đổi vị trí thi đấu.
Bình luận viên A: “Ồ? Bách Xuyên vào sân thay cho Bảy Ngàn. Là thay người đúng không?”
Bình luận viên B: “Thật ra mọi người đều biết tuyển thủ Hạ Bách Xuyên đã có màn trình diễn không tệ ở vòng bảng, nhưng vì cậu ấy gặp tai nạn giao thông ngoài ý muốn nên không thể tham dự giải đấu mùa Xuân. Không sao, trong danh sách dự bị của ZH có tên của Bách Xuyên. Việc thay anh trong trận chung kết này hình như cũng là lần đầu ra sân của anh tại giải mùa Xuân năm nay, không biết là sau khi bình phục, Bách Xuyên có thể theo kịp tốc độ của toàn đội không đây?”
Bình luận viên A: “Cá nhân tôi cho rằng không nhất thiết phải đổi người đi đường giữa, nhưng có thể là ZH đang che giấu chiến thuật gì chăng? Tôi còn nhớ phong cách đi mid của Bách Xuyên và Bảy Ngàn khá tương tự nhau đấy.”
Kiều Hướng Thiển ở dưới đài, cô đã nghĩ tới phản ứng của cư dân mạng trên các diễn đàn Tieba, Weibo và khán giả đang có mặt tại đây,
Có điều —
Ván thứ ba, nhìn chung thì Hạ Bách Xuyên đánh rất bay.
Tuy một tháng nay, Hạ Bách Xuyên không đánh nhiều với nhóm Dư Hoán Xuyên nhưng sự ăn ý ngày trước nào có biến mất nhanh như vậy? Họ chỉ tiếp xúc một lát đã tìm được cảm giác trước đây.
Hơn nữa, Hạ Bách Xuyên đã rất nỗ lực, gần như đêm nào cũng tập luyện, thích nghi với phiên bản, lấy lại trình độ của mình.
Tựa game này quan trọng nhất là ý thức.
Ý thức được bản thân phải vì lợi ích của toàn đội mà tập luyện nhiều hơn, kích thích phản ứng cơ bắp và phản xạ theo bản năng.
Giống như Mai Shiranui khi dùng chiêu một vào đối phương sẽ quán tính lùi về một chút vậy.
Phút thứ năm xảy ra một giao tranh nhỏ, Hạ Bách Xuyên đánh Mạc Tà, giết gọn hai mạng, khiến giao tranh thắng lợi.
Phút thứ tám, ZH công trụ đường giữa, đẩy một mạch hai trụ và tới trụ bậc thềm.
Phút thứ mười, bộ ba Mid Rừng Support của ZH bị vây bắt, KSS tận dụng cơ hội đẩy cao lính.
Phút thứ mười hai, KSS ăn được Caesar.
Phút thứ mười bốn, KSS đẩy tới nhà chính của ZH, xạ thủ Tôn Thượng Hương bất cẩn bị Mạc Tà hạ gục, ZH lập tức phản công ngay trong trụ, KSS bị quét sạch.
Phút thứ mười lăm, ZH đẩy tới nhà chính của KSS.
Phút thứ mười lăm rưỡi, ZH dành hai người để ép góc Tôn Thượng Hương, ba người còn lại chỉ bắn trụ.
Mười lăm phút bốn mươi giây, ZH giành chiến thắng!
Bình luận viên A: “Chúc mừng ZH đã giành được chiến thắng và nâng tỉ số lên 3 – 0!”
Đánh tới ván này, sắc mặt của đội KSS đã xấu đi.
Lúc Hạ Bách Xuyên được thay ra, anh đã nói ‘cảm ơn’ với Kiều Hướng Thiển.
Kiều Hướng Thiển mỉm cười.
Cô biết ngay mà,
Thật ra anh không hề kém cạnh chút nào.
…
Thời điểm bắt đầu ván thứ tư, Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển được thả.
Bởi vì Quan Vũ của Lâm Quý Tuân quá khó chịu nên bị KSS tiễn lên bảng cấm.
Bình luận viên A cười nói: “Tôi thấy KSS hơi nặng tâm lý rồi, dù ZH đổi tướng nào đánh cũng rất ghê, không thể bắt bài được ấy.”
Bình luận viên B: “Thật ra KSS cũng phải trải qua nhiều thăng trầm, từ lịch trình tập luyện tới thực lực của toàn đội KSS đều không cân xứng, bây giờ bị đẩy vào đường cùng cũng khá đáng tiếc. Nhưng tôi vẫn cho rằng họ còn đường đảo ngược thế trận, mỗi đội tuyển trong giải đấu KPL đều là đội tuyển mạnh, thắng lợi vẫn phụ thuộc vào đội ít phạm sai lầm hơn thôi.”
Bình luận viên A: “Đúng vậy, tiếp theo đây là ván thứ tư của trận chung kết tổng —”
Sau khi lên sân khấu lần nữa, trái tim của Kiều Hướng Thiển liên tục đập thình thịch.
Trận chung kết tổng.
4 – 0.
Ngôi vị Quán quân.
Một trăm vạn tiền thưởng.
Khi những từ này hiện lên trong đầu cũng là lúc Kiều Hướng Thiển nhận ra, bản thân chỉ còn cách chức vô địch một bước nữa.
Cô uống một hớp nước, lấy lại bình tĩnh.
Giai đoạn ban pick kết thúc rất nhanh.
Hai bên cấm Đông Hoàng Thái Nhất, Quan Vũ, Lý Bạch, Gia Cát Lượng, Luna và Lý Nguyên Phương.
ZH gồm Đạt Ma, Trương Phi, Cao Tiệm Li, Marco Polo, Lữ Bố.
KSS gồm Hoa Mộc Lan, Miyamoto Musashi, Mai Shiranui, Tôn Thượng Hương, Thái Ất Chân Nhân.
Vừa vào trận, Hà Trang đã hú hét trong mic: “Một trăm vạn ơi một trăm vạn à! Mọi người đánh hết mình cho em! Hãy quất tỉ số thành 4 – 0 đi nào!”
A Hoán: “Thú thực thì tay tôi hơi tê rồi, hối hận khi cầm xạ thủ ghê.”
Hà Trang: “Sao thế?”
A Hoán: “Cứ chiêu một đánh thường chiêu hai đánh thường chiêu ba đánh thường liên tục, đổi lại là ông thì ông có mỏi không? Xạ thủ không giống pháp sư, chỉ cần dùng chiêu cơ bản 231 là xong, chờ hồi chiêu rồi đánh tiếp, không màng thế sự.”
Kiều Hướng Thiển: “Em đang khinh thường pháp sư đấy à? Đánh xong trận này solo không?”
A Hoán: “Chị, em sai rồi, em chỉ nói là cách đánh của pháp sư đơn giản hơn nhiều, nhưng thứ tự tung chiêu cũng thách thức người chơi phết. Mình đánh đều khó như nhau chị ha, chứ Hà Trang đánh trợ thủ mới easy, dùng chiêu hai rồi chiêu cuối là xong.”
Hà Trang: “Ụa gì dzẫy?”
Kiều Hướng Thiển ‘hừ’ khẽ một tiếng.
Trước khi lên level 4, Cao Tiệm Li của Kiều Hướng Thiển khá tù.
Suy cho cùng thì khả năng di chuyển của vị tướng không linh hoạt, sát thương đầu trận cũng không lớn.
Nhưng sau khi lên level 4, Kiều Hướng Thiển muốn solo skill với Mai Shiranui sẽ hơi khó khăn, bởi vì Mai Shiranui di chuyển dễ dàng hơn, lại nhiều hiệu ứng khống chế. Khi cô bật chiêu cuối cùng lắm là bất tử thôi, nhưng những chiêu khác lại không đáng kể.
Phút thứ ba, Tôn Thượng Hương và Thái Ất băng trụ đường trên để giết Lữ Bố.
Phút thứ năm, Kiều Hướng Thiển bị KSS Musashi dùng chiêu cuối bắt được, Mai Shiranui dồn hết combo, cộng thêm Musashi giết gọn cực nhanh nên tới bỏ chạy hay bật chiêu cuối, Kiều Hướng Thiển đều không kịp làm.
Phút thứ sáu, Đạt Ma phối hợp với Marco Polo và Trương Phi băng trụ giết Hoa Mộc Lan coi như hoà.
Phút thứ bảy, Kiều Hướng Thiển hồi sinh, ra mid dọn lính rồi đi theo bộ đôi Rừng Support sang khu bùa đỏ của KSS, bao vây KSS Mai Shiranui, Tôn Thượng Hương và Thái Ất từ sau trụ ngoài. Lữ Bố xông pha băng trụ, Kiều Hướng Thiển bật chiêu cuối gây sát thương lên người chúng. Đồng thời, Lữ Bố đạt được trạng thái Đại Thể. Thái Ất vừa hồi sinh Tôn Thượng Hương đã bị Kiều Hướng Thiển tung chiêu một và nội tại giết chết, ZH thuận thế lấy trụ ngoài, tạo ra lợi thế nhỏ.
Phút thứ mười, Kiều Hướng Thiển hi sinh ở hang Caesar để Marco Polo có thể ăn được Caesar giữa giao tranh hỗn loạn.
Phút thứ mười một, ZH đẩy lính lên cao, hai đội giằng co, KSS dọn lính nhanh để kéo dài ván đấu.
Phút thứ mười hai rưỡi, ZH lấy được trụ đường trên của KSS, Marco Polo bất cẩn bị Musashi và Mai Shiranui hạ gục.
Phút thứ mười ba, ZH lấy được trụ đường giữa của KSS.
Phút thứ mười bốn, ZH Đạt Ma, Trương Phi và Cao Tiệm Li ăn được con Caesar thứ hai.
Phút thứ mười lăm, ZH lấy nốt trụ đường dưới của KSS.
Bình luận viên A: “Hai bên đã lâm vào thế giằng co. Vấn đề thứ nhất mà KSS phải đối mặt là ZH quá lực, thứ hai là Cao Tiệm Li lại bảo vệ đồng đội quá cẩn thận. Sau cú đột phá duy nhất của Marco Polo, họ đã cẩn thận hơn rất nhiều.”
Phút thứ mười lăm, thế lính đường giữa của ZH khá cao, Lữ Bố xung phong bật chiêu cuối, Cao Tiệm Li cũng bật chiêu cuối, gây sát thương vào Mai Shiranui đang muốn dùng chiêu hai và chiêu ba để đánh Mark. Sau khi hết bị choáng, Mark lập tức bắn trụ không ngừng.
Lòng bàn tay của Kiều Hướng Thiển đổ đầy mồ hôi.
Cô muốn thắng!
“Lữ Bố hạ Mai Shiranui.”
Hoa Mộc Lan khiến ba người ngã ngựa dưới chiêu thức của mình, nhừng Mark sống lại nhờ giáp hồi sinh, vội lùi về phía sau và giữ vị trí với Thái Ất Chân Nhanh. Đàn lính gần như đã bị dọn sạch, Thát Ất phản công, Cao Tiệm Li thẳng tay đánh Tôn Thượng Hương, Musashi bật chiêu cuối đánh Cao Tiệm Li. Trương Phi bật chiêu cuối đánh Musashi, Cao Tiệm Li lùi về sau, Tôn Thượng Hương bắn Trương Phi —
Đạt Ma trở tay, phối hợp với Lữ Bố và hạ gục Hoa Mộc Lan. Trương Phi bên này cũng choáng cứng Miyamoto Musashi để Kiều Hướng Thiển bên cạnh có thể xả chiêu thức —
“Cao Tiệm Li hạ Miyamoto Musashi.”
“Tôn Thượng Hượng hạ Trương Phi.”
Marco Polo bật chiêu cuối đánh Thái Ất và Tôn Thượng Hương, sau đó, Lữ Bố lại vòng sau trụ và tung chiêu một lần nữa —
“Marco Polo hạ Thái Ất Chân Nhân.”
“Lữ Bố hạ Tôn Thượng Hương.”
Thái Ất kịp dùng chiêu cuối để hồi sinh bản thân và Tôn Thượng Hương. Thời điểm sống lại, Tôn Thượng Hương lập tức bắn Lữ Bố —
“Tôn Thượng Hương hạ Lữ Bố.”
Hà Trang la trong mic: “Bỏ bỏ bỏ, lần sau lần sau.”
Bấy giờ, Kiều Hướng Thiển đã chạy tới khu bùa xanh, Đạt Ma cũng dùng chiêu một chạy xuyên tường tới khu bùa đỏ.
Tôn Thượng Hương mà có đồ thì khỏi bàn về sát thương, nhưng A Hoán thà chết cũng phải kéo theo một thằng —
“Marco Polo hạ Thái Ất Chân Nhân.”
“Tôn Thượng Hương hạ Marco Polo.
Lúc này, đàn lính tiếp theo lên tới, Dư Hoán Xuyên ăn bùa đỏ, Kiều Hướng Thiển đảo mặt nhìn nhà chính của KSS.
Vừa rồi A Hoán đã bắn được nửa máu trụ, bây giờ chỉ có một mình Tôn Thượng Hương phòng thủ trụ nhà chính…
Kiều Hướng Thiển lại nhìn chiêu cuối của mình, còn năm giây là hồi, cô nhìn lượng máu, còn một phần ba —
Lính sắp vào trụ nhà chính rồi,
Tôn Thượng Hương còn hai phần ba lượng máu, đây có thể xem là an toàn. Nó vẫn chưa kịp về tế đàn mà đi ra dọn lính.
Hà Trang: “Chị về hồi máu chờ bọn em hồi sinh rồi hẵng đánh.”
Lâm Quý Tuân: “Đừng ẩu, Tôn Thượng Hương đã full đồ không dễ đối phó đâu.”
Kiều Hướng Thiển chậm rãi điều khiển vị tướng của mình lên cao,
Tai nghe vang lên giọng nói nghi hoặc của Lâm Quý Tuân, “… Em muốn làm gì?”
“Mọi người tin tưởng em không?” Kiều Hướng Thiển hít sâu một hơi.
“… Hả?” Lần này là tiếng nghi hoặc của A Hoán.
Dư Hoán Xuyên bỗng cảm thấy bất an.
Sau đó,
Ngay sau đó là tiếng thét chói tai của toàn bộ khán giả trong hội trường —
Một luồng sáng tím lao tới chỗ Tôn Thượng Hương, thành thạo tung lần lượt chiêu hai, chiêu một rồi chiêu ba. Tôn Thượng Hương phản ứng nhanh lẹ, lộn về phía tế đàn phía sau. Trước hai phát súng của Tôn Thượng Hương, Cao Tiệm Li thành ra trắng máu.
Kiều Hướng Thiển căng thẳng, ngón tay không ngừng ấn hồi máu.
Bên tai là tiếng đồng đội kinh ngạc la lên: “Trời ơi chị làm cái gì đấy!!!”
“Chị đại ơi chị ảo game hả!??”
“???”
Khoảnh khắc nhìn thấy cô quay lại nhà chính của KSS, Dư Hoán Xuyên lập tức bỏ dở con bùa đỏ chỉ còn nửa lượng máu.
Kiều Hướng Thiển chỉ quan sát thời gian hồi chiêu ở góc dưới bên phải —
1, 2, 3 —
Cô lao vào nhà chính của KSS, sát thương trụ bắn và sát thương của Tôn Thượng Hương đều ập xuống người cô.
Nhưng cô đã tung được chiêu một ra trước —
“Tôn Thượng Hương hạ Cao Tiệm Li.”
“Cao Tiệm Li hạ Tôn Thượng Hương.”
Ngọc đã cùng tan.
Tay của Kiều Hướng Thiển run lên, chóp mũi cay xè.
Còn mười giây nữa, Mai Shiranui sẽ hồi sinh.
Lính siêu cấp màu xanh chậm rãi tiến vào trụ nhà chính của KSS.
Đạt Ma khoan thai lên tới, bắn trụ.
Phản ứng đầu tiên của Hà Trang là trợn mắt há mồm, sau đó là hú hét trong mic: “Aaaaaaaaaa bắn trụ bắn trụ!”
“Em sai rồi, em nói sai rồi, thật xin lỗi chị, chị Kiều!!!”
“Đừng có nói nữa, bắn trụ nhanh lên! Nó sắp hồi sinh rồi!”
Tai nghe bị tiếng sói tru oanh tạc, hình ảnh nhà chính màu đỏ bị vỡ chiếm cứ màn hình giao diện.
Đây không phải là lần đầu tiên Kiều Hướng Thiển được thấy hình ảnh này, cũng không phải là lần đầu tiên cô kích động tới vậy,
Nhưng đây chính là lần đầu tiên khiến nước mắt cô chực tuôn —
Trên màn hình là Đạt Ma và lính siêu cấp, còn có thi thể của Cao Tiệm Li.
Thắng.
Thắng rồi.
… Đã thắng rồi!
Bên cạnh vang lên tiếng bỏ tai nghe và điện thoại xuống bàn, đồng đội ôm chầm lấy nhau.
Kiều Hướng Thiển vừa cởi tai nghe ra đã nghe thấy tiếng hò hét vang trời của khán giả, tiếng vỗ tay và tiếng chúc mừng của ban bình luận —
“Chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng đội tuyển ZH đã chiến thắng với tỉ số 4 – 0, giành được ngôi vị Quán quân của giải đấu KPL mùa Xuân năm 2017!”
Kiều Hướng Thiển chớp chớp mắt, phát hiện nước mắt đã tí tách rơi xuống từ lúc nào. Cô ngẩn ngơ vịn ghế đứng dậy, cả người bỗng mất trọng lực, bị ai đó ôm vào lòng.
Vỏn vẹn năm giây, người nọ đã buông cô ra.
Đại não rỗng tuếch của cô như được tái khởi động.
Tiếng hoan hô trong hội trường lớn dần, nhưng lúc này, Kiều Hướng Thiển chẳng nghe được gì cả.
Cô vươn tay câu lấy vai anh, sau đó chuẩn xác nhón mình, hôn lên môi anh.
Khán giả dưới sân khấu kinh ngạc hét to, to tới mức cô không nghe được giọng nói của mình, chỉ có thể la lớn về phía Dư Hoán Xuyên —
“Chúng ta thắng rồi!”
“Ừm,” Anh cúi đầu nhìn cô, đôi mắt như cười, “Thắng rồi.”
Hạ Bách Xuyên từ dưới đài chạy lên, sáu người ra sân khấu nhận thưởng. Họ cùng nhau giơ cao chiếc cúp trong sự kinh sợ và kích động!
Trọng lượng nặng trĩu nói cho cô biết rằng: Đây không phải mơ,
Mà là sự thật!
Mặt đất bên dưới là nơi mà cô từngo ước mơ được đặt chân tới,
Ước mơ một con đường mơ hồ,
Nhưng cũng vì có ước mơ nên cô mới có thể giữ vững lòng tin của mình, tiến về phía trước, chẳng ngại gian lao, để rồi biến điều mà cô đã từng nghĩ rằng nó không thể trở thành sự thật.
Mặc cho mối quan hệ với ba mẹ có ra sao, cô vẫn kiên trì theo đuổi.
Cuối cùng, Kiều Hướng Thiển cũng nhận ra, chỉ có làm mới biết lựa chọn của bản thân là đúng hay sai.
Thời khắc này,
Tại chỗ này,
Dẫu tương lai sẽ thế nào, cô đều tin tưởng, từ đây về sau —
Cô sẽ không bao giờ quên con đường mình đã chọn,
Chẳng ngại mai sau.