Chàng Rể Vạn Người Mê

Chương 126: Sói Trắng



"Chàng trai trẻ, cậu dám uy hiếp tôi?"
Chương Thiên Vương nắm chặt chén trà, lạnh lùng nhìn Triệu Đức.
Cả trong lẫn ngoài quán trà này đều là người của ông, chỉ cần ông ra lệnh một tiếng, hai người này tuyệt đối đừng mơ tới việc còn sốngs mà đi ra khỏi quán trà Gió Xuân!
"Không tin, ông có thể thử một chút?" Triệu Đức lạnh nhạt cười lạnh, ngữ khí khinh thường vô cùng.
Chương Thiên Vương hơi sửng sốt, chợt quay đầu nhìn lại Cố Bách Thiên.
Lúc này, Cố Bách Thiên vẫn không chút hoang mang thưởng trà như cũ, từ đầu đến cuối vẻ mặt đều thong dong bình tĩnh.
Chương Thiên Vương nhịn không được hơi ngẩn ra.
Không biết trong tình huống này, rất cuộc đối phương còn có cái gì để ỷ vào?
Nhưng ông lại chợt nhịn không được cười lạnh: "Giả thần giả quỷ, ngược lại hôm nay tôi muốn nhìn xem cuối cùng hai người các cậu sẽ chết như thế nào!"
Xoảng!
Chương Thiên Vương trực tiếp ném mạnh chén trà trong tay xuống, vỡ tan tành!
Quăng chén ra hiệu!
Ông đã chuẩn bị kĩ càng chuyện này trước khi ông tới.
Nhưng.
Mười giây yên tĩnh trôi qua.


Vậy mà không có một chút phản ứng nào!
Cả người Chương Thiên Vương ngây ra, chợt một linh cảm không lành xông thẳng lên đầu ông.
Lại mấy chục giây trôi qua, xung quanh đằng sau tấm bình phong vẫn không phát ra tiếng động nào như trước.