
Ác Ma Chiếm Hữu
Trạng Thái:
Đang cập nhật
Lượt Xem:
424
Trong đêm tối, Âu Tuệ Nhi giật mình tỉnh giấc, mồ hôi rịn trên trán, ngực phập phồng sau áo ngủ mỏng tanh. Cô tìm kiếm bóng ma đã đeo bám mình suốt năm năm qua. Sau khi xác định không có ai, cô lại cảm thấy an toàn. Nhưng giọng nói của ai đó lại vọng từ địa ngục sâu thẳm: "Em nghĩ em có thể trốn khỏi tôi? Em là của tôi... Sống hay chết đều do tôi quyết định..." Âu Tuệ Nhi lắc đầu, nước mắt ròng rã thấm đẫm khuôn mặt xanh xao. Ký ức ngày ấy lại hiện về, từng dòng chảy siết dữ dội đau thương. Cô cảm thấy như đứng trên con thác mãnh liệt, chỉ cần cô không giữ vững mà sảy chân. Con thác đó sẽ nuốt chửng lấy cô. Cô đã từng thống khổ chịu đựng cỡ nào, cô nhớ rất rõ. Cô ôm lấy chiếc mềm ấm áp mà nức nở, nhưng cảm giác an toàn chỉ là ảo tưởng. Cô biết mình không thể trốn khỏi bóng ma đó. Cô phải tìm cách thoát khỏi con thác này.